Buổi chiều thứ hai, các thầy cô tổ chức họp định kỳ hàng tháng nên học sinh tự học.
Chu Ngự không biết lấy từ đâu ra quyển đề luyện thi tiếng Anh, miệng cắn bút, mắt không chớp ngồi đọc đề.
Ngậm bút giống hệt cách ngậm điếu thuốc, nhìn là biết con người…
Không có tí khí chất nào mà học sinh nên có.
“Động từ không chừng thức to mặt sau cùng động từ nguyên hình, đúng không?” Chu Ngự hỏi.
Sở Dao cảm thấy tai mình có vấn đề, Chu Ngự… đang học bài à?
“Đúng hay không thế, đối với học sinh cấp ba thời gian chính là vàng là bạc đấy.” Chu Ngự giục cô.
Sở Dao:?
“Ờ đúng đó.” Sở Dao đáp một tiếng.
“Ò.” giải được một câu, Chu Ngự có cảm thấy thành công đang đến gần, “Tôi cũng thông minh quá đi.”
Tai cô chắc chắc bị hỏng rồi, không hỏng cũng phải hỏng!
Sở Dao giật giật khoé miệng, tiếp tục làm bài.
“Chậc, cậu phải cẩn thận một chút, chứ tôi chỉ cần cố gắng một chút là có thể vượt qua cậu đấy.” Chu Ngự – người đang cố gắng thu hút sự chú ý – lên tiếng
“Cậu là học sinh à?” Sở Dao khép hờ đôi mắt, không để ý đến lời khiêu khích của Chu Ngự.
“Tôi chính là một học sinh nghiêm túc.” Được đáp lời, Chu Ngự phấn khởi lấy đồ từ trong túi quần ra.
Thẻ lấy nước, thẻ cơm, thẻ học sinh, cái gì cần có đều có hết.
“Được, thế thì cậu cố lên.” Sở Dao thuận miệng cổ vũ một câu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lai-treu-choc-toi/2501229/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.