Edit: tiểu an nhi
"Thẩm Hi, rốt cuộc em khách sáo với anh cái gì? Tất cả có chỉ 63 đồng mà em cũng phải trả lại cho anh?" Lâm Dục Đường lại chất vấn thêm một lầnnữa, giọng điệu ngoài sự khó tin ra còn ẩn chứa một chút lạnh nhạt. Mộtlát sau, anh dường như nhận ra thái độ của mình có hơi bất thường liềnảo não quay đầu, trong lòng âm thầm tức giận với hành động của bản thân. Lúc này, gió đêm lành lạnh quét qua, thổi bay vạt áo sơ mi kẻ caro củaanh.
Thẩm Hi cúi đầu, cô cũng không muốn cùng Lâm Dục Đường cãi nhau về vấnđề này. Hai người đã quen biết nhau mười mấy năm rồi, cô sống trên đờimới được hai mươi năm, do vậy có thể nói là Lâm Dục Đường đã là một phần rất quan trọng đối với cô trong suốt những năm tháng đã qua. Từ nhỏ,Lâm Dục Đường đã chơi cùng cô, dạy cô làm bài tập, cô bị nam sinh chặnđường cũng là anh xông tới kéo tay cô về nhà.
Lâm Dục Đường khi còn bé đặc biệt thanh tú, thường bị người ta tưởngnhầm là bé gái, nhưng ở trước mặt cô, anh luôn là một “người đàn ôngnhỏ”.
Đến bây giờ Thẩm Hi vẫn còn nhớ rõ, khi cô học lớp một đã cùng một bạnnữ trong lớp cãi nhau. Bạn nữ kia có thể coi là nữ vương phách lối củalớp, bởi vì cô ta có người anh trai đang học lớp năm đánh nhau rất lợihại.
Hầu hết học sinh trong lớp đều là con một, có anh trai là một chuyện vôcùng đặc biệt. Mà học sinh lớp năm lại khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kieu-ngao-nhu-vay/3014410/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.