Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, hết đợt nọ lại tới đợt kia, liên miênkhông dứt. Không ít người vẫn đang đắm chìm trong câu nói rất có khíphách: "Bởi vì tôi chính là đàn ông, nên tôi rất hiểu đàn ông." kia,nhất là các cô gái đang có mặt ở đây, cơ hồ ai cũng nhiệt huyết sôitrào.
Hà Chi Châu thật không còn gì để nói, Thẩm Hi thật sự lại nhận mình làđàn ông! Cô hiểu đàn ông sao? Nào có đàn ông đứng đắn nào lại ăn nói như vậy, cũng không phải là đang phô trương về người bạn đường của phụ nữhay sao?!
Đàn ông chân chính rõ ràng ở chỗ này...... có được không? Tuy sắcmặt của Hà Chi Châu hết sức bình tĩnh, nhưng nội tâm đã gào thét phongba rồi.
"Mình thật rất thích Hà Chi Châu."
"Đúng vậy, không ngờ anh ấy đối với phương diện tình cảm cũng có suynghĩ thấu đáo như vậy, nói chuyện sắc bén lại hài hước, trước kia vẫncảm thấy anh ấy rất lạnh lùng, thì ra là rất dễ thương."
"Đúng vậy, thật không nghĩ tới anh ấy còn là một người vui tính như vậy đấy."
"......"
Người vui tính...... Hà Chi Châu dựa lưng vào thành ghế, môi phátra hai tiếng cười lạnh, sau đó mặt không có thêm biểu cảm gì khác. Chođến khi Hầu Tử đột nhiên huých huých tay anh, rồi đưa sang một thanhchocolate: "Thẩm mỹ nhân, có ăn không?"
Hà Chi Châu vô tình cự tuyệt: "Không, cám ơn."
Hầu Tử chun chun mũi của mình, Tráng Hán nói gần đây Thẩm mỹ nhân có gìđó làm cho người ta thương cảm, anh cũng hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kieu-ngao-nhu-vay/3014369/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.