Buổi tối, trước khi mọi người nghỉ ngơi, theo thông lệ thì một người sẽ canh gác chính, hai người canh gác ngầm, cứ ba giờ đổi một nhóm.
Không chờ Tôn Ngạn sắp xếp, Trì Tiểu Trì đã nói: “11 giờ đến 2h sáng Lan Lan sẽ canh gác chính, trạm gác ngầm là tôi và Cốc đội phó.”
Đang thu dọn vĩ nướng, Cốc Tâm Chí nghe như vậy liền dừng lại một chút, sau đó nhanh chóng thu dọn, ôm các loại dụng cụ bước nhanh ra ngoài.
Các đội viên nhìn nhau.
Bọn họ căn bản không bắt được mạch não của Cốc Tâm Chí.
Đã quen thuộc với bọn họ lâu như vậy nhưng Cốc Tâm Chí vẫn không gần gũi với bọn họ, trong mắt và trong lòng cậu ấy chỉ vừa vặn có một mình Đinh Thu Vân.
Lâu dần các đội viên mặc dù cũng đã quen nhưng khi nghe thấy Cốc Tâm Chí dùng thái độ bình thản nói đến việc đánh giết nhân loại mới thì vẫn không nhịn được mà cảm thấy rùng mình.
Cốc Tâm Chí lại không thể hiểu rõ tâm tình của các đội viên.
Nói đúng ra, sự thiếu khuyết trong lòng khiến cậu căn bản không cảm giác được bầu không khí đình trệ trong nháy mắt kia.
Theo quan điểm của cậu, đề nghị kia chỉ có tính khả thi nhất định, cung cấp cho Đinh Thu Vân để tham khảo mà thôi, nếu Đinh Thu Vân không thích thì coi như chưa từng nói.
Siêu thị chỉ có hai tầng lầu, Trì Tiểu Trì và Cốc Tâm Chí ngồi trên nóc nhà để trông coi.
Tối nay đặc biệt lạnh, Trì Tiểu Trì quấn khăn quàng cổ dài, Ông Chủ nằm nhoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343258/chuong-144-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.