Người hầu kinh ngạc mà nhìn về phía Lạc Trạm.
Lúc hắn nhận lệnh của lão tiên sinh để xuống dưới mời người, hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý để thu dọn cục diễn rối rắm sau khi Lạc Trạm phủi tay chạy lấy người.
Không ngờ tiểu thiếu gia Lạc gia hay làm khó bọn họ nhất, đêm nay lại đổi tính, thế mà lại đồng ý đi.
Người hầu không thể tin được mà xác nhận một lần nữa: "Thiếu gia, ngài vừa nói là đã biết?"
Lạc Trạm khẽ híp mắt, lạnh lùng nhìn hắn.
Người hầu thấy câu "Trả lời", áp sự nghi hoặc xuống đáy lòn, khẽ thở phào nhẹ nhõm, rồi liền tươi cười: "Vậy thiếu gia và Đường tiểu thư chờ ở đây một lát, tôi đi mời vị tiểu thư nhỏ kia đến."
"......"
Lạc Trạm nhíu mày, liếc về một phía.
Thì ra trong lúc nói chuyện, Đường Lạc Thiển đã chạy tới bên cạnh hắn.
Đường Lạc Thiển vừa mới đi lại liền nghe thấy người hầu nói, nụ cười thẹn trên mặt cứng lại, cô không tin được mà nói lại, "Con nhãi...... Đường Nhiễm cũng muốn đi chúng ta sao?"
"Lão tiên sinh phân phó như vậy." Người hầu trả lời.
"......" Đường Lạc Thiển cắn môi, đáy mắt xẹt qua một chút phẫn hận và bất mãn.
Nhưng người hầu đã nói là ý của Lạc lão tiên sinh, Lạc Trạm còn đứng ở cạnh cô, cô dù muốn "phát hỏa" cũng chỉ có thể nhịn xuống.
Chờ đến khi người hầu tìm thấy Đường Nhiễm rồi đi qua, Đường Lạc Thiển do dự, hướng về Lạc Trạm.
Cô cố hết sức có thể để bày ra nụ cười với đường cong mà bản thân vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc/232292/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.