Phòng ngủ trống vắng.
Lướt qua toà nhà cao tầng, những hạt mưa theo từng đợt gió mạnh mà rơi lộp bộp trên khung cửa sổ sát đất.
Ở góc tường, có một cô gái nhỏ mặc chiếc váy ngủ trắng giản đơn.
Cô nghiêng đầu dựa vào góc tường, mái tóc đen nhánh, hơi dài xõa xuống che đi gương mặt nhỏ xinh, hai hàng lông mi tinh tế vẫn lặng im, chưa hề động đậy.
Đôi chân lộ ra khỏi chiếc váy trắng, hơi gầy, nhưng lại vô cùng xinh đẹp.
Màu da trắng nõn ít gặp nắng khiến cô càng thêm phần yếu ớt, dường như cơn gió nhẹ cũng có thể thổi bay.
Tiếng mưa rơi bên cửa sổ dần dần thưa thớt hơn. Phòng ngủ lại trở về với dáng vẻ ban đầu. Lặng yên. Trống trải.
Bỗng, màn hình chiếc điện thoại di động trên sàn nhà ngay bên tay cô sáng ngời lên, một giọng nam lãnh đạm, mang theo chút lười nhác cất lên làm phá đi sự yên tĩnh:
"Này, có điện thoại tới."
Âm thanh mang theo một chút máy móc, dễ dàng đánh thức cô gái đang ngủ.
Đường Nhiễm mở mắt ra, tầm nhìn mơ hồ như là đang trong đêm khuya, cô theo bản năng giơ tay xoa xoa đôi mắt, sau đó cứng lại.
...... A, lại quên mất.
Dù sự việc kia đã xảy ra từ rất lâu rồi, nhưng đến giờ cô vẫn chưa quen với tình trạng đôi mắt của mình.
Đường Nhiễm nhẹ cong khóe miệng, "Lạc Lạc," cô nhẹ giọng nói với khoảng không, "Ai gọi điện thoại tới?"
"Thông tin phụ chú ghi chú ' bà '." Từ di động, giọng nam lười nhác đáp lại.
"Bắt máy, nhớ bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc/232281/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.