Đường Nhiễm từ nhỏ đã ít bạn cùng tuổi, càng đừng nói "gặp" gia trưởng của bạn.
Sau khi chào hỏi, dưới ánh mắt đầy thâm ý và thắc mắc của Lạc Thanh Đường cùng Tất Tình Nhan, cô chân tay luống cuống cực kỳ.
Cuối cùng vẫn là Lạc Trạm không đành lòng. Rốt cuộc trước khi Đường Nhiễm bị truy vấn, ra tiếng ngăn cản Tất Tình Nhan: "Hai người mới vừa về nhà, không nên tới cùng gia gia nói chuyện việc nhà sao?"
Tất Tình Nhan: "Mẹ đã tới rồi."
Lạc Thanh Đường: "Gia gia con đang bận."
Lạc Trạm: "......"
Mặc kệ nói như thế nào, vợ chồng hai người hiển nhiên là quyết tâm muốn đóng cọc ở chỗ này nhìn bọn họ.
Lạc Trạm ánh mắt khẽ đảo. Anh quay đầu, nhìn chằm chằm Đường Nhiễm co quắp bất an bên cạnh một lát liền đứng lên: "Không phải tới thăm con sao, hiện tại xác định con không có việc gì, có thể an tâm?"
Đường Nhiễm do dự, lo lắng mà nhỏ giọng hỏi: "Thật sự không nghiêm trọng sao?"
"Ừ, không nghiêm trọng, anh không phải đang hảo hảo mà đứng ở trước mặt em sao?" Lạc Trạm cầm tay Đường Nhiễm đặt trên cổ tay mình, "—— anh đưa em xuống lầu."
Vừa mới dứt lời, Lạc Trạm liền phát hiện ngón tay Đường Nhiễm bị anh nắm khẽ rụt lại.
Lạc Trạm rũ mắt nhìn, cô mặt đỏ lên, khẩn trương ngửa đầu ra dấu cho anh.
Lạc Trạm nhớ tới cái gì, giương mắt nhìn về phía đối diện.
Lạc Thanh Đường cùng Tất Tình Nhan ngồi ở đối diện, biểu tình vi diệu mà nhìn Lạc Trạm cùng Đường Nhiễm phi thường thân mật tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc/1014354/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.