Nghe xong người hầu nói, Lạc Trạm nhăn mày.
Anh nghiêng đầu, nhìn thoáng qua hành lang dài đối diện, tấm kính lưu ly mơ hồ phản chiếu thân ảnh anh —— dưới cổ áo chữ V rộng thùng thình, nửa bên xương quai xanh sắc bén lộ rõ, nhưng vòng qua bên bả vai kia, băng vải màu trắng chói mắt từ cổ kéo dài xuống, quấn quanh ngực cùng phía sau lưng một vòng lại một vòng.
Nếu Đường Nhiễm đặc biệt trở về K thị, vậy nhất định là nghe được tin tức. Nếu bị cô nhìn thấy dáng vẻ hiện tại này......
Lạc Trạm cau chặt mày.
Lúc Lạc Trạm còn chần chờ, bên trong Lạc Thanh Đường đã đi ra.
"Đường gia? Là tiểu thư Đường gia mà gia gia muốn con cưới kia sao?"
Lạc Trạm nâng nâng mắt, không nói chuyện.
Lạc Thanh Đường: "Đường tiểu thư tới tìm con chính là cái người mà con thà rằng nhận gia pháp cũng muốn cự hôn? Con nếu không thích con bé, sao còn đơn độc dặn dò chờ nó tới, sợ nó tới tìm con tính sổ sao?"
"Này không liên quan gì đến ba mẹ." Lạc Trạm lãnh đạm tiếp lời. Rồi sau đó anh nói với người hầu: "Ngươi dẫn em ấy tới phòng khách (1),lát nữa tôi xuống."
"Vâng, thiếu gia."
Chờ người hầu đi rồi, Lạc Trạm đảo lại mắt, không biểu tình mà cắm tay túi quần: "Làm người phải nhất dĩ quán chi (2),đây cũng là ba dạy con. Con muốn làm cha mẹ cũng như vậy. Nếu bắt đầu lựa chọn nuôi thả, vậy đến cuối cùng cũng đừng động, như vậy khi ở chung đại khái có thể càng thêm phụ từ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc/1014353/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.