Tháng giêng chưa hết, ngoài cửa trời giá rét, đúng là thời điểm lạnh nhất trong năm của K thị.
Đoạn Thanh Yến mỗi ngày đều tới Thiên trạch đưa cơm cho Đường Nhiễm, cũng đã sớm bỏ những hộp gỗ hoa văn cổ xưa xinh đẹp trước đó, mà thay vào đó dùng hộp cơm inox cách nhiệt.
Mặc dù như vậy, đường từ Chủ Trạch đến Thiên trạch không ngắn, hầu như là lộ thiên, chờ bữa cơm đưa đến rồi lấy ra, thường chỉ còn hơi ấm.
"Tiểu Nhiễm, em vẫn nên bảo Chủ Trạch bên kia phái một đầu bếp tới Thiên trạch đi." Đoạn Thanh Yến một bên bày đồ ăn, một bên oán giận, "Vốn dĩ đồ ăn nóng hầm hập, đến đây thì sắp nguội hết rồi. Hơn nữa đặt ở hộp cơm nấu một đường, vị khẳng định cũng kém rất nhiều."
Đường Nhiễm cười: "Em cảm thấy còn tốt."
"Em a." Đoạn Thanh Yến bày bốn món và một phần cháo như thường lệ, đặt hộp cơm sang bên cạnh.
Đường Nhiễm cầm lấy chiếc đũa, cúi người về phía trước, ngửi ngửi. Sau đó cô hơi nhăn mặt lại: "Em hình như ngửi thấy mùi nấm hương."
Đoạn Thanh Yến nhịn không được cười: "Ân, ở bàn khu A3 kia toàn là nấm hương với cải dầu thôi."
Đường Nhiễm: "A......"
"Không được kén ăn," Đoạn Thanh Yến ngồi vào bên cạnh, cười, "Chị sẽ giám sát em đấy."
"Em không kén ăn." Đường Nhiễm khổ bức mà đem chiếc đũa duỗi về phía bàn được cô chỉ định là khu A3, "Lạc Lạc nói, kén ăn sẽ suy dinh dưỡng, sau đó liền sẽ không cao được."
Một miếng nấm hương bị gắp lên, Đường Nhiễm cắn vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc/1014340/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.