Lạc Trạm cúi đầu, nhìn xuống chiếc dây an toàn vững vàng giữ chắc người anh. Độ cong vừa phải, nếp uốn tiêu chuẩn, tất cả đều như một kẻ ngạo mạn đang diễu võ giương oai, thể hiện chiến công trước mặt anh.
Lạc Trạm lạnh mặt.
Lần đầu tiên trong đời anh hận dòng xe siêu tốc độ này đến thế, để đảm bảo an toàn khi lái chiếc xe này, những nhà thiết kế đã đặc biệt chú ý và cải biển các thiết bị an toàn trên xe sao cho phù hợp nhất, bảo vệ người sử dụng nhất.
Trong lúc Lạc Trạm và chiếc dây an toàn đang ta trừng ngươi, ngươi nhìn ta, thì cô gái nhỏ đang bị anh nắm chặt cổ tay khẽ nhúc nhích.
Lạc Trạm lấy lại tinh thần, nâng mắt nhìn cô.
Cô gái nhắm mắt, đôi lông mi dài nhỏ cong cong như hai cánh bướm chập chờn đậu trên khuôn mặt xinh đẹp, khả ái.
Không biết có phải bởi vì đợi lâu nên cảm thấy bất an hay không, hàng mi dài khẽ rung động, giọng nói có chút lo lắng: “Lạc Lạc?”
Cho dù bất an, nhưng cánh tay vẫn như cũ để yên bất động, biểu cảm kìm nén sợ hãi này quả là khiến người người khác đau lòng —— cô sợ người bạn tốt nhất tức giận mà xa lánh, cho nên dù có bất an, vẫn cố gắng giấu đi, “dỗ dành” anh.
Lạc Trạm đúng là hết cách với thói quen “nghe lời” này, tên ác ma trong tâm hồn anh cũng phải rơi vào trầm tư.
Mấy giây sau.
Đường Nhiễm cảm giác được lực ở cổ tay nới lỏng, sau đó người kia dịu dàng xoa xoa đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc/1014300/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.