Lần đầu tiên từ lúc gặp mặt, Gia Tuấn Khê để lộ biểu cảm kinh ngạc lẫn khiếp sợ, quay đầu nhìn về phía Lạc Trạm để chứng thực: “Thực sự là như thế?”
“...”
“Cho nên hiện tại mối quan hệ giữa hai cô cậu là anh rể và em vợ.”
Cuối cùng Lạc tiểu thiếu gia cũng lấy lại tinh thần từ trong đả kích, cắn răng nói: “Dĩ nhiên không phải.”
Rõ ràng là Gia Tuấn Khê muốn xem bát quái đến độ không để ý phiền phức, cười như không cười nói: “Em vợ cậu cũng thừa nhận rồi còn gì.”
Lạc Trạm: …
“Tháng sau tôi sẽ dẫn cô bé đến tái khám.”
Ném lại câu này, Lạc Trạm đen mặt kéo Đường Nhiễm rời đi.
Nhìn theo bóng lưng một cao một thấp biến mất trong thang máy, Gia Tuấn Khê thu lại ánh mắt. Ông ta nghiêng người sang, gõ gõ vào bàn lễ tân: “Đã mang báo cáo kiểm tra tôi bảo đến chưa?”
Cô thư ký ngồi sau bàn lễ tân rút ra một xấp tài liệu: “Thưa viện trưởng, đây ạ.”
“Ừ. Tôi lấy về nghiên cứu thêm một chút.” Gia Tuấn Khê tiện tay nhận lấy, lật hai trang, nhìn vào kết quả xét nghiệm đơn giản.
Góc bên phải là dòng chữ: [Nhóm máu: AB]
Gia Tuấn Khê cầm tài liệu xoay người, đi về phía văn phòng: “Lại còn là nhóm máu AB, xác suất 7%, rất ít ——”
Cô thư ký trẻ ngồi sau bàn lễ tân, nhìn theo bóng lưng viện trưởng nhà mình, thấy ông đang suy tư đột nhiên đứng sững lại.
Thư ký không hiểu, lên tiếng: “Viện trưởng Gia?”
Nhưng Gia Tuấn Khê tựa như hồn lìa khỏi xác, bất động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc/1014299/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.