Từ quán cà phê chạy ra, gió lạnh đập vào mặt, giống như những lưỡi dao đang lăng trì trên toàn bộ da thịt Diệp Chân, áo lông đơn bạc không giữ được bao nhiêu ấm áp, ngược lại càng giống như là đem khí lạnh thổi ngược vào da thịt, cậu bị đông lạnh đến khớp hàm cũng run lên. Cước bộ Diệp Chân lảo đảo lại cố chấp, chạy đến ven đường bắt xe, cánh tay gầy gò đưa ra hồi lâu cũng không có xe taxi nào dừng lại, nhất thời nóng nảy, cậu bước xuống mặt đường giống như là đầu óc không còn tỉnh táo mà muốn ra đường cản xe lại.
"Ting ting - -" tiếng kèn chói tai liên tiếp vang lên. Diệp Chân cả kinh khôi phục được chút thần trí, đứng im trong dòng xe cộ tấp nập, bảo tiêu cách đó không xa đã sắp bị dọa chết, tiến lên cỡ trăm mét chạy đến kéo cậu về bên lề đường.
"Ca ca!" Sau khi đứng vững, Diệp Chân mừng rỡ hô to, nhưng lúc thấy được mặt y lại mất mát rũ mi, đôi mắt dần ảm đạm: "Thật ngại quá, tôi nhận sai người." Rồi sau đó cậu lại nhỏ giọng lầm bầm lầu bầu: "Anh ấy không có ở đây, sao có thể là anh ấy được..."
Phương Uy cũng không biết rằng "ca ca" trong miệng cậu là Hạ Kiêu – cố chủ của mình, làm nghề này của y, cũng không thể dễ dàng để bại lộ thân phận, chỉ có thể bắt taxi giúp cậu, Diệp Chân cũng không khách khí, cậu rất nôn nóng, trực tiếp lên xe đi về phía nhà Hạ Kiêu, hấp tấp mở cửa nhà đi vào, lúc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc-nua-lam-vo-cua-anh-di/614231/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.