Canh cá trích trong nồi được nấu sôi sùng sục, bốc lên khói trắng, Diệp Chân chụp ảnh gửi qua cho Hạ Kiêu, muốn nhem nhem cái người phải ăn Hamburger khoai tây chiên qua ngày này, không tới vài phút di động liền vang lên.
Đi thẳng vào vấn đề, giọng nói vẫn mang theo chút khàn khàn lúc vừa tỉnh giấc: "Lại nhem anh?"
Diệp Chân thật không nghĩ tới hắn lại trực tiếp gọi điện tới, vừa mừng vừa sợ: "Lúc này không phải anh đang ngủ sao? Sớm như vậy đã rời giường? Điểm tâm anh ăn cái gì ạ? Hôm nay có bận rộn hay không? Anh chừng nào thì..." Cậu nóng vội liên tục đặt câu hỏi, đầu bên kia vẫn im lặng, không khỏi ngừng miệng: "Anh có muốn...ngủ tiếp một lát hay không, em cúp."
"Đừng." Hạ Kiêu cúi đầu cười một tiếng, biếng nhác nói: "Em nói tiếp đi, để anh nghe giọng em một chút, vừa rồi muốn hỏi cái gì, sao lại không nói hết?"
"Ừm...Không có gì." Diệp Chân tắt bếp, mùi hương của canh cá không ngừng quanh quẩn bên chóp mũi, ngoài cửa sổ là ánh đèn ấm áp dịu dàng từ trăm nhà, cậu rất muốn hỏi hắn khi nào thì trở về? Nhưng lại cảm thấy hắn ở nước ngoài bề bộn nhiều việc, nếu hỏi thì lại giống như là đang giục hắn, chỉ phải sửa miệng kể một vài chuyện thú vị, còn nói đến chuyện Lục Nguyên Khắc vẫn còn phát sốt, chuyện cậu hôm nay không ở nhà mẹ mà trở về đây.
Hạ Kiêu ở nước ngoài vẫn thủy chung không yên lòng, trước khi ra nước ngoài đã mướn bảo tiêu âm thầm bảo vệ cậu, đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc-nua-lam-vo-cua-anh-di/614230/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.