Mặc dù biết rõ sau giờ ngọ mặt trời vẫn còn gay gắt nhưng Lâm Thư Tiếu vẫn đứng dậy vén bức rèm cửa trong văn phòng lên.
Trong phút chốc, bao phủ lấy người của cô là màu vàng ngọc lưu ly của ánhnắng đang chiếu vào, còn có tấm thủy tinh cũng tỏa ra một luồng khí ấmáp.
Cô hơi nheo mắt lại, duỗi người.
Sau giờ ngọ mà vẫnlàm bù đầu như bây giờ đúng là một dịp hiếm gặp. Tuy nói bệnh viện phụchồi chức năng này là do cô cùng hai người đầu tư khác, nhưng cô vẫn kiên trì mỗi ngày dành ra một chút thời gian buổi sáng để ở cùng các bác sĩphục hồi chức năng khác, có khi cô cũng sẽ tham gia quá trình luyện tậpcho các bệnh nhân. So với xử lý công văn trong bệnh viện, cô kỳ thật sẽvui hơn khi dành thời gian của mình để luyện tập cho các bệnh nhân. Đốivới cô mà nói, lựa chọn cùng một số nhà kinh doanh để thành lập ra bệnhviện, so với làm thuê ở bệnh viện hồi phục chức năng thì lợi thế nhấtchính là có thể có thời gian tự do và hoàn cảnh thoải mái trong bệnhviện.
Ví dụ như, cô có thể giống như bây giờ ở một mình trong phòng làm việc, hưởng thụ hương thơm của huân hương, thay đồ tập yoga.
Lâm Thư Tiếu nằm trên đệm yoga, đang chuẩn bị làm động tác kế tiếp thì điện thoại trên bàn vang lên.
Dù sao cũng là thời gian đi làm, tự do luôn có hạn.
Cô bĩu môi cười cười, trong lòng cũng có chút tức giận. Lăn tròn trên đệm rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khi-de-yeu/1963962/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.