“Chị đã sống ở nướcngoài nhiều năm, nấu cơm chỉ là việc nhỏ sao có thể làm khó được chị?”Lâm Thư Tiếu từng ở Đức học bằng thạc sĩ chuyên sâu về hồi phục chứcnăng, còn từng làm việc ở bệnh viện chuyên khoa tại Đức hơn một năm.
“Trước kia không phải chị nói khi đó cha mẹ chị làm giáo sư hướng dẫn ở đạihọc bên Đức sao? Em nghĩ, cuộc sống của chị so với du học sinh bìnhthường không giống.”
Lâm Thư Tiếu cười nói: “Nếu nói là khônggiống, thật sự cũng có một chút. Từ nhỏ đến lớn chị cũng chưa từng trảiqua vất vả, mặc dù không tính là người xuất thân từ gia đình giàu có,nhưng thật sự chưa từng vì chuyện tiền bạc mà u sầu. Cha mẹ chị tuy rằng đối với chị không quá nghiêm khắc, nhưng cũng không nuông chiều, dungtúng. Huống chi, bọn họ luôn bộn bề công việc, trong nhà ngoại trừ những lúc có người giúp việc đến hỗ trợ định kì thì hằng ngày việc nhà đều do chị tự mình làm. Chị cũng không phải tiểu thư suốt ngày nhàn rỗi khôngđộng đến mười đầu ngón tay.”
“Chị Thư Tiếu, nếu ai mà cưới được chị thì người đó thật có phúc khí.”
Lâm Thư Tiếu ánh mắt chuyển động, khóe môi chậm rãi cong lên, nói: “Nếu aimuốn nhận được “ Phúc khí” này trước hết phải thông qua “ Cửa ải” củachị cái đã.”
Hai người đều bật cười, chợt nghe tiếng chuông reolớn. Không biết là do nhân viên lắp đặt chuông không tốt hay là do điệnkết nối vào chuông không đủ mà từng tiếng chuông đều thay đổi, đang reođều đều đột nhiên lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khi-de-yeu/1963959/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.