Vào đến tiệm bánh thì Hữu Túc cũng nằm vật ra giường, thật không thể chịu thấu, rụng rời hết tay và chân, Lam Bá mang 2 tách trà cho cô và Cự Tàn Tôn xong rồi cậu và Y Cược rời quán đi đâu không biết. Cự Tàn Tôn ngồi xuống trước lò sưởi, anh vừa tìm được một vài quyển sách cũ, anh mở một quyển ra xem rồi lại uống một chút trà, Hữu Túc vừa tắm xong, đầu tóc cô còn chưa khô thì đã ngồi xuống bên cạnh anh, vừa tiếp tục lau khô tóc vừa hỏi :
-Anh không muốn nói gì sao ?
Cự Tàn Tôn liếc mắt sang nhìn cô, khuôn mặt cô lúc này thật buồn cười, 2 bên má không ai làm gì cũng ửng hồng cả lên, anh đặt quyển sách xuống và nói :
-Em lại dùng nước lạnh để tắm sao ?
-Ừm. – Hữu Túc gật đầu, hôm nay tuy có lạnh nhưng cô muốn tắm nước lạnh.
Anh đưa tách trà còn lại đặt vào tay cô giống như lúc trước mà khi anh dầm mưa về đây và cô cũng từng làm với anh, rất dễ chịu, sau đó anh nói :
-Tôi không kết hôn, mọi chuyện đã xong rồi và tôi biết em đang thế nào.
Như có một chút gì đó chặn lại ở cổ họng của Hữu Túc, cô mở mắt lớn nhìn anh, anh nói vậy là ý gì chứ ? Cô không đoán được một chuyện là Cự Tàn Tôn biết cô đang thế nào, cô định đánh liều hỏi lại nhưng anh lại nói :
-Chuyện đứa bé, xin lỗi em.
Trong không khí lúc này thật buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-im-lang-voi-em-tinh-yeu/2230623/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.