Ngày hôm sau, Cự Tàn Tôn thức dậy rất sớm, anh ngồi dậy xoa xoa đầu tóc rối bù và khẽ lắc đầu cho tỉnh táo, Hữu Túc đang ngủ thì lại nằm mơ gì không biết mà lại cắn mạnh vào ngực anh, đau điếng nên anh mới thức dậy, nhìn cô vẫn đang co ro ngủ thì anh cũng nhẹ nhàng kéo chăn lên cho cô và bước khẽ xuống giường. Anh đi đến chỗ cửa sổ và vén một ít màng sang một bên và nhìn ra bên ngoài, tuyết ngừng rơi nhưng trên mặt đất có những chỗ tuyết rơi tạo thành lớp mỏng rất nhiều, chỉ mới 6h15. Cự Tàn Tôn vươn tay lấy áo sơ mi trên đầu giường rồi mặc vào và đi vào bếp, anh mở tủ lạnh ra, nhìn một lượt rồi trầm ngâm, không biết nên nấu gì cho cô bây giờ, chỉ còn thịt bò và một ít rau. Anh lấy chúng ra để rã đông và quay sang bắt một ít gạo nhiều nước lên bếp, cô có vẻ lại gầy đi, lúc tối ôm cô thì anh cảm giác có chút gầy, có lẽ vì những chuyện cô hay suy nghĩ linh tinh.
Hữu Túc thức dậy khi đồng hồ điểm đúng 7h sáng, nhìn quanh thì không thấy Cự Tàn Tôn, hay anh lại đi làm rồi nhỉ, cô đứng dậy khỏi giường và đưa tay lấy thêm áo khoác và mặc vào rồi đi ra ngoài, vừa mở cửa phòng thì cô nghe tiếng động nhẹ ở trong bếp, cô ngó nghiêng đầu, không lẽ Y Cược và Lam Bá đến làm, cô nói họ nghỉ 1 tuần rồi mà. Cự Tàn Tôn đứng trong bếp, tay anh cầm chiếc vá khuấy nhẹ nồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-im-lang-voi-em-tinh-yeu/2230578/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.