Buổi tối, Cự Tàn Tôn nấu ăn cho cô và còn tận tình rửa chén rồi lại thu gom hết quần áo của hai người mang ra giặt, anh đứng đọc hướng dẫn của nước giặt còn tay thì đang phân quần áo màu và quần áo trắng, Hữu Túc đang cầm túi bánh và tay thì đặt trong túi bánh lấy bánh, đi ngang qua và ngó nhìn anh :
-Anh làm gì thế ?
-Đọc hướng dẫn 1 chút, em đừng ăn mấy thứ linh tinh sau bữa tối. – Cự Tàn Tôn đáp cô mà mắt anh vẫn cứ dán vào tờ giấy.
Hữu Túc nhăn mày, không nhìn cô mà sao lại biết cô ăn linh tinh chứ, sau đó cô xua tay và đi về phía lò sưởi, đưa tay tìm đồ điều khiển tivi và bật lên, toàn tin tức về thế giới, cô chỉnh âm thanh về nhỏ lại và quay lại ngồi nhìn lò sưởi đang cháy. Cự Tàn Tôn loay hoay phơi quần áo trên sân thượng, lúc anh cầm giỏ đồ trống đi xuống thì vẫn thấy cô đang ngồi ăn bánh, anh đặt giỏ đồ vào nhà tắm và lau khô tay xong rồi mới đi ra, anh lấy máy tính đặt xuống gần chỗ cô và bật lên, Hữu Túc nhìn sang màn hình của anh :
-Có gì vui không anh ?
-Không. – Cự Tàn Tôn đáp lại cô.
-Vậy mở làm gì ? – Hữu Túc hỏi ngược lại anh.
-Ngày mai em muốn làm gì ? – Cự Tàn Tôn nhìn cô.
Dạo này anh chiều cô ghê nhỉ, suốt ngày cứ muốn hỏi cô thích đi đâu, cô nói đi chỗ nào thì anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-im-lang-voi-em-tinh-yeu/2230577/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.