Sáng sớm mấy ngày sau, khi Ân Mịch Đường còn chưa ngủ dậy thì Tán Thu bên người Tiểu Đậu Đỏ đã đến tìm nàng rồi.
“Gì cơ?” đầu Ân Mịch Đường còn hơi mơ hồ.
“Đại miêu sắp không được rồi, Nhị điện hạ ôm nó cả đêm, có lẽ không thể chống đỡ thêm được nữa.”
Ân Mịch Đường vội hất chăn ra, bảo nha hoàn hầu hạ rửa mặt chải đầu, thay y phục, rồi vội vội vàng vàng đi đến Lăng Vân Cung. Tiểu Đậu Đỏ đã đến trước, đang ngồi bên cạnh Thích Như Quy, lo lắng nhìn đại miêu trong lòng hắn.
Đại miêu lớn tuổi rồi, lúc chưa dời đô cũng đã ngày càng lười biếng, phần lớn thời gian trong một ngày đều dùng để ngủ, mà sau khi đến thành Liên An thì càng lười hơn nữa.
Ân Mịch Đường lặng lẽ nhích đến gần Tiểu Đậu Đỏ ngồi xuống, cẩn cẩn thận thận giơ tay sờ lớp lông mềm trên người đại miêu. Lớp da bụng của đại miêu từ từ động đậy hai cái, nó mở mắt ra nhìn Ân Mịch Đường xong lại chậm rì rì nhắm mắt lại, làm ổ trong lòng Thích Như Quy, chỉ còn lại tiếng hít thở.
Ba người yên lặng ở bên đại miêu rất lâu, Thích Như Quy cảm thấy hô hấp của đại miêu trong lòng mình càng ngày càng chậm, hắn vỗ vỗ nó, nói với Ân Mịch Đường và Tiểu Đậu Đỏ: “Đã gặp nó một lần sau cùng rồi, các muội đi về đi.”
Thích Như Quy không nỡ để hai tiểu cô nương mắt mở trừng trừng nhìn đại miêu rời đi.
“Muội muốn ở cùng nó …..”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-cuop-hoang-hau-cua-tram/3389456/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.