Ân Mịch Đường ngây ra, còn muốn truy vấn.
Tiểu Đậu Đỏ lại mở miệng trước một bước: “Chuyện trong nhà muội tỷ đều nghe nói cả rồi, đừng buồn nữa nhé.”
Ân Mịch Đường muốn nói mình một chút cũng không buồn, nhưng vừa nghĩ đến dáng vẻ khóc thương tâm của cha và tổ mẫu, mắt Ân Mịch Đường nhiễm lên một tầng ửng đỏ.
Thích Như Quy trừng Thích Bất Ly một cái, Tiểu Đậu Đỏ lập tức mím môi không dám nói nữa. Nàng muốn tìm chuyện gì đó dẫn dắt lực chú ý của Ân Mịch Đường, nhìn qua nhìn lại liền nhìn thấy cái vòng trên cổ tay Ân Mịch Đường.
Tiểu Đậu Đỏ nghi hoặc kéo ống tay áo của Ân Mịch Đường ra, tỉ mỉ quan sát chiếc vòng ba màu trên cổ tay Ân Mịch Đường.
“Đẹp đúng không? Hoàng thượng vừa mới tặng muội đó.” Ân Mịch Đường nói.
“Hoàng đế ca ca vừa mới tặng cho muội á?” Tiểu Đậu Đỏ có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Ân Mịch Đường.
Ân Mịch Đường không hiểu tại sao Tiểu Đậu Đỏ lại kinh ngạc thế, nàng gật đầu, nói: “Đúng thế, là Hoàng thượng trong lúc vô ý có được nha.”
“Trong lúc vô ý có được?” Tiểu Đậu Đỏ nặng nề “hừ” một tiếng, “Có rắm ý!”
Thích Như Quy bên cạnh thấy có chuyện liền thấy hứng thú, lập tức dời cái ghế đôn qua ngồi xuống bên cạnh hai tiểu cô nương, mong chờ đợi em gái kể chuyện.
“Năm trước phiên bang tiến cống một khối ngọc thạch ba màu, ngọc thạch quý trọng, mà ngọc thạch ba màu này càng là khó có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-cuop-hoang-hau-cua-tram/3389407/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.