Thái hậu sờ sờ trong ống tay áo lại cái gì cũng không sờ được, lại sờ sờ lên đầu tóc đen được vấn lại, trên đó chỉ cắm một cây trâm ngọc trắng, không gỡ xuống được, liền dứt khoát cướp lấy cây dù giấy dầu trong tay Thái thượng hoàng ném xuống Thích Vô Biệt.
“Con giỏi nhỉ, mới đăng cơ nửa năm đã muốn lập hậu, lại nửa năm nữa liền muốn tuyển tú hả? Lại ba năm nữa là muốn hậu cung ba ngàn giai lệ?” Thái hậu tức giận duỗi ra năm ngón tay, “Năm tuổi, con mới năm tuổi thôi! Bây giờ đã muốn cái này, há chẳng phải là muốn đi lên con đường hôn quân rồi à!”
Thái hậu là được Thái thượng hoàng nuôi lớn, cho dù đã làm mẹ rồi nhưng lúc tức giận thì khí thế cũng không đủ, còn mang chút yêu kiều.
“Sẽ không có hậu cung ba ngàn giai lệ, trong cung này về sau chỉ có một hoàng hậu mà thôi.” Thích Vô Biệt ngưng lại một chút, “Tục nói, con tông không giống lông cũng giống cánh, trong thân thể hoàng nhi chảy dòng máu của phụ hoàng, dĩ nhiên là cũng sẽ như thế.”
Thái thượng hoàng vẫn luôn im lặng giờ mới cười nhẹ một tiếng, hiểu rõ nhi tử đây là đang cầu cứu mình, nhưng hắn không muốn chộn rộn vào cuộc nói chuyện của hai mẹ con đâu. Hắn phất tay, phút chốc liền có người lặng lẽ chạy lên nóc nhà đưa cây dù vào trong tay hắn, lại nhanh chóng lui xuống. Thái thượng hoàng mở dù ra che nắng cho Thái hậu, nhàn nhã nhấc bước chân.
Nhưng sau khi Thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-cuop-hoang-hau-cua-tram/3389394/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.