Cố Ngôi chạm vào một khối mềm mại.
Anh cảm thấy xương ngón tay của mình cứng đờ, không thể động đậy. Đầu anh vang lên âm thanh ầm ầm, máu dồn lên cổ.
“Em……”
Anh cắn răng, cố gắng nói: "Em biết bản thân mình đang làm gì không?"
Chúc Triều Ca bị ánh mắt cùng giọng điệu của Cố Ngôi dọa sợ.
Đột nhiên sao anh lại dữ như vậy, đúng là làm người khác mất hứng mà.
"Không... Không được sao?" Sau đó cô lại rụt rè nói tiếp: "Nếu anh không muốn thì bỏ đi, em sẽ không tiếp tục nữa."
Còn chưa dứt câu cổ áo đã bị Cố Ngôi túm lấy, anh ghì chặt cô lên giường. Chúc Triều Ca cảm thấy trời đất quay cuồng, hoảng sợ định hét lên nhưng vừa mở miệng đã bị người ta lấp kín.
Cố Ngôi hôn môi không khác gì cắn người. Anh dùng sức rất lớn, hàm răng đè mạnh đầu lưỡi cô, nuốt hết toàn bộ những tiếng nỉ non còn chưa kịp phát ra.
Chỉ hôn môi một lát mà đầu óc Chúc Triều Ca đã rơi vào mê man.
Cô cũng không biết áo ngoài và quần của mình được cỡi thế nào, chỉ còn sót lại mỗi áo ngực và quần lót. Cố Ngôi cũng cởi áo hoodie, để lộ ra cơ thể rắn chắc. Anh cúi xuống tiếp tục hôn cô, nụ hôn lưu luyến ở cằm rồi theo cần cổ chạy dọc xuống ngực.
Anh vén áo ngực cô lên. Giống hệt như những giấc mộng kia, bàn tay to lớn xoa bóp cặp ngực trắng mịn như quả đào. Anh há miệng ngậm lấy, hàm răng day nhẹ một bên núm vú.
Chúc Triều Ca kêu đau.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoi-sao-troi/231939/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.