Chuyển nhà - dù chỉ là chuyển nhà cách một cái hành lang thì cũng rất tốn sức và khiến người ta đau khổ, cho nên Văn Địch quyết định cứ làm từ từ. Đầu tiên qua đó ở trước, quần áo với vật dụng hàng ngày từ từ chuyển sang sau.
"Còn hai tuần nữa đàn anh mới về mà bây giờ mày đã nhường tao cả căn nhà?" Vu Tĩnh Di vô cùng vui sướng vì có được không gian cá nhân một cách bất ngờ, sau đó không biết cô nàng lấy đâu ra một cái máy pha cà phê, gửi lời chúc phúc chân thành tới cậu: "Sống chung vui vẻ."
Văn Địch cảm ơn món quà này và tỏ ra nghi ngờ về lời chúc phúc. Tương lai sống chung sẽ thật sự tốt đẹp ư?
Hiển nhiên Biên Thành cũng có lo lắng tương tự.
"Nếu như có nguy cơ đổ vỡ hôn nhân thì sao?" Anh hỏi.
Văn Địch ngẫm nghĩ rồi nói: "Chúng ta đặt ra một cơ chế báo động đi."
Văn Địch hỏi mượn một cái dây thun buộc tóc màu đen từ chỗ Vu Tĩnh Di rồi đeo lên tay Biên Thành: "Nếu anh nói gì đó hoặc là làm gì đó khiến em giận, em sẽ búng anh một cái."
Biên Thành cảm thấy đây là một ý tưởng hay, khi phạm sai lầm mà có được phản hồi thì não sẽ tạo ra một kho dữ liệu rồi tiến hành phân tích, giảm thiểu khả năng lặp lại sai lầm.
Vì vậy, dựa trên cơ sở sự tin tưởng trong tình yêu, Văn Địch đã chuyển đến sống ở nhà đối diện vào một ngày lành tháng tốt. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoc-tien-si-se-het-doc-than/3496156/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.