Phía sau lưng Giang Điềm đau rát, Lục Minh Chu phía trước lại như bức tường, cô đành phải chống tay giữa hai người, cố gắng đẩy anh ra, miễn cưỡng nói ra mấy chữ: “Lục Minh… Chu… Đừng như vậy…”
Giang Điềm bị làm cho khó chịu, môi cô bị chặn lấy, nói đầy đủ một câu đơn giản cũng cảm thấy khó khăn, thậm chí cô càng hơi khước từ, lại đổi lấy Lục Minh Chu xâm chiếm càng bá đạo.
Cánh tay Lục Minh Chu bên hông Giang Điềm càng thêm chặt, không cho Giang Điềm cơ hội từ chối, anh nôn nóng hôn môi cô, khẽ cắn lại liếm láp, mút thật mạnh, thậm chí mạnh mẽ cạy mở hàm răng, trao đổi nước bọt, khuấy động đến tê đầu lưỡi Giang Điềm, anh lại không mảy may thương tiếc, ngược lại động tác càng thêm thô bạo.
Hôn đến gần như nghẹt thở, gò má Giang Điềm bởi vì thiếu dưỡng khí mà nhanh chóng ửng đỏ một cách bất thường, hai mắt mịt mờ, Giang Điềm chỉ có thể đẩy anh, lại không thể tỏ ra khí thế, cũng không đủ sức lực.
Dưới sức công kích mạnh mẽ của Lục Minh Chu, Giang Điềm liên tiếp lùi lại, lui đến tận cùng, cô thật sự không thể thừa nhận được nữa, bị Lục Minh Chu lăn lộn đến phát khóc.
Giang Điềm không phản kháng, cô bị Lục Minh Chu ôm, Lục Minh Chu không nói lý lẽ đã hôn cô, cô liền yên lặng khóc lóc bị động thừa nhận.
Xúc cảm lạnh băng tích tụ ngày càng nhiều trên má, theo vòng vung gò má lướt qua cánh mũi rơi trên cánh môi nóng bỏng, hai loại cảm xúc cách biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ep-anh-dong-tam/905706/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.