Ba mươi phút sau, Giang Điềm đang ở trong văn phòng thì nhìn thấy Mạc An vội vàng chạy đến, cô vội vàng đẩy ghế đứng lên nhìn Mạc An một cách áy náy.
Mạc An vừa vào cửa liền trực tiếp quăng túi sách, thấy sắc mặt Giang Điềm tái nhợt, hốc mắt lại đỏ au, bà không nhịn được hỏi: “Khóc à?”
Giang Điềm lắc đầu, cũng không giải thích, mà chỉ áy náy trả lời: “Rước phiền toái cho chị Mạc rồi.”
Mạc An đá văng ghế tựa, vừa mở máy tính vừa hỏi: “Biết là tốt rồi, dù sao cũng phải hợp tác với tôi.” Bà nhìn Giang Điềm, vẫn hỏi câu kia: “Cho nên… Người đón em tan làm là ai?”
Giang Điềm căng thẳng tới trán mướt mồ hôi, nhưng rõ là cô bình tĩnh hơn nhiều so với lúc trước, cô cũng không trốn tránh ánh mắt của Mạc An, thành khẩn trả lời: “Bạn bè thôi.”
Cô nói xong, giống như lại nghĩ đến gì đó, Giang Điềm nhỏ giọng bổ sung: “Hiện tại thật sự không liên quan nữa.”
“Hiện tại không liên quan.” Mạc An nghe vậy khẽ lặp lại, chợt rất tự nhiên hỏi lại những lời cô vừa nói ra: “Vậy trước kia có liên quan?”
Giang Điềm không trả lời, trúc trắc lái sang chuyện khác: “Chị Mạc, hiện tại làm sao bây giờ?” Cô dịch ánh mắt, cúi đầu nhìn mũi chân, “Em không có gì với Trần Mộ Dương cả, em không biết tại sao sự việc lại loạn thành như vậy.”
Giang Điềm cố gắng giải thích một cách bình tĩnh, nhưng Mạc An nghe ra sự bối rối không biết phải theo ai trong giọng nói của cô, cũng không biết nghĩ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ep-anh-dong-tam/905705/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.