🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cho đến lúc hết giờ, tôi và Lê Bảo cũng hoà theo dòng người đi về nhà. Vì Lê Bảo đang sốt nên tôi về cùng cậu ấy luôn.



Lên xe buýt, hai đứa chúng tôi đứng chung với nhau. Cả người cậu ấy dựa vào cửa sổ, ánh mắt mơ màng hướng ra ngoài ngắm từng hàng xe đi qua. Thi thoảng cậu ấy ho mấy cái, cậu mệt mỏi nhắm hờ mắt một chút, sau ấy lại mở ra.



Tôi cũng hướng mắt nhìn ra cửa ngắm đường phố, trong lòng cảm thấy bồn chồn không yên.



"Chỗ này là sao đây?"



Giọng cậu ấy cất lên ngay phía sau, từng ngón tay thon dài mân mê cái kẹp nơ be bé được cài gọn gàng trên mái tóc tôi.



Nghe cậu ấy hỏi, tim tôi bỗng chốc hẫng đi một nhịp. Cái kẹp đấy được tôi cố tình cài vào để che vết thương ở trên đầu, nhớ buổi tối hôm bố đánh, đầu tôi đã đập vào một chỗ nào đó nên mới tạo ra cái vết này.



Khi đầu đập thì tôi đã hoàn toàn mất hết ý thức. May sao vết thương không nặng lắm, tôi tự sơ cứu được.



Tôi không trả lời, cậu ấy cũng không hỏi thêm gì nữa, hai đứa lại tiếp tục ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài.



/Điểm dừng tiếp theo,Trường Tiểu học Hoà Bình. Đề nghị công nhân lái xe dừng xe gần điểm đón trả khách, đảm bảo an toàn cho người đi đường. Quý khách vui lòng kiểm tra đồ dùng cá nhân và xuống xe bằng cửa sau/



Tiếng đài vừa dứt, thì tiếng của bác phụ xe cất lên hỏi: "Có ai xuống điểm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-duoi-anh-duong-do/3646443/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đứng Dưới Ánh Dương Đó
Chương 12: Tâm Sự
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.