Đây là điều cuối cùng mà Thẩm Hi đang lo lắng.
Vì sao một người có tiền như vậy lại không cần báo đáp, cứ thế dấn thân vào cái ngành nghề này.
Anh không sợ mất mát, chỉ sợ những nỗ lực đó đều phí công.
Bất cứ lúc nào cô cũng có thể dứt ra, nhưng bọn họ thì không thể.
Tằng Phan ngoảnh đầu, nhìn thẳng vào mắt anh.
Con ngươi của anh đen nhánh như pha lê đen.
Tằng Phan cong đuôi mắt, lộ ra một nụ cười không phù hợp với dáng vẻ hiện tại.
Chân thật, đơn thuần.
Thậm chí Thẩm Hi có thể nhìn thấy hai cái lúm đồng tiền của cô.
Anh giật mình, nghe thấy cô nói.
"Một người có danh tiếng như B thần mỗi bữa tối đều ăn cái bánh bao giá 5 tệ, một quán quân thế giới như anh Thiên ngày ngày làm tổ trong quán net, đôi khi không có lấy một điếu thuốc mà hút, phí trấn an khi Nguyệt thần giải nghệ cũng chỉ có 2000 tệ."
"Tôi nghĩ câu lạc bộ và các tuyển thủ đều đang khốn khổ, không có vốn thì không thể tồn tại lâu dài trong giới esport man rợ này, chỉ có thể chết dần chết mòn."
"Không ai tới, tôi đã tới rồi."
"Huống hồ, tôi thấy được tham vọng trong mắt các anh."
"Vừa hay, tôi cũng có tham vọng."
Ánh mặt trời xuyên qua cửa thủy tinh, lọt vào ánh mắt của người đối diện.
Tằng Phan giống như mang theo vầng hào quang.
Trong chốc lát, Thẩm Hi chợt nhận ra bản thân đang đối mặt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-de-mat-nguoi-yeu-ba-dao/3348535/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.