May mắn hôm nay trời đẹp.
Đối với Lam Lâm tiết trời gọi là đẹp trong những tháng mùa đông này nghĩalà có nắng, nhiệt độ tăng lên, gió đông bắc ngừng thổi.
Cậu lữngthững đi bộ trên con đường lát gạch đỏ uốn éo dẫn ra ngoài cổng lớn.Trước khi ra ngoài không quên quay đầu chào con cháo nhỏ hôm nay tựnhiên dính người một cách kì lạ. Suốt từ sáng cục bông xù cứ cố tình mởto hai mắt long lanh ngấn nước quấn quanh chân Lam Lâm, suýt làm hại cậu đắm chìm trong sự yêu thích không dứt ra được. Hừ, “bỏ bom” cô gái nhỏkhông phải là chuyện dễ giải quyết đâu.
Lam Lâm tự hỏi cậu vàTiêu Ngọc có phải càng ngày càng thân thiết quá đà rồi không? Ngẫm đinghĩ lại, khi xưa cái tay Trịnh Bình còn mất quá nửa năm mới có thể tiếp cận được cậu trong phạm vi một sải tay. Ấy vậy mà bây giờ cô gái nhỏnào đó chưa đến một tháng đã có thể lôi kéo cậu đi ăn đi chơi hết lầnnày đến lần khác.
Hết cách, ai bảo con gái là cái giống mè nheoquá thể đáng chứ. Cái giọng nói vừa dụ dỗ vừa ép buộc kia khiến cậukhông cách nào từ chối được. Càng già càng nhu nhược, mấy chữ này xứngđáng với cậu!
Tiêu Ngọc xa xa đã nhìn thấy bóng dáng chàng traicao gầy đi đang nhàn nhã tản bộ. Vâng! Phải nói là tản bộ một cách nhànnhã chứ không phải đi bộ. Nhìn cái dáng đang di chuyển chậm rãi kia xem, có chút nào giống người có hẹn không cô chứ. Trên đời này đàn ông nhẫntâm để cho thiếu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-danh-thuc-em-dont-wake-me-up/3029749/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.