“Hắc hắc, Tiêu Ngọc à, tình cờ thật đấy.” Có tiếng cười bỉ ổi.
”Hey, đâu biết chừng cô em này cố tình đứng đợi anh em mình ở đây?” Một kẻ cố tình xuyên tạc.
”Không phải, các anh làm ơn tránh đường.” Giọng nữ hơi kích động, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
”Đừng vội vàng như thế mà. Lúc nãy chẳng phải anh đã hẹn gặp em sao?” Tên đàn ông tóc tai bóng lộn nhất trong mấy thằng ngả ngớn lên tiếng. Mặt mũikhông thèm che dấu sự bỉ ổi, hạ lưu.
”Anh Sâm, tôi không có ý gì với anh cả. Tôi đã từ chối rồi anh rồi. Bây giờ tôi cần vào trong, các anh hãy để tôi đi.”
Cô gái nhỏ run run giọng, ánh mắt nhìn trực diện vào kẻ cao lớn tóc đầubóng nhẫy phía trước. Tên kia để ngoài tai lời cự tuyệt của cô mà vươnbàn tay ma quỷ về phía trước gạt gạt tóc mai thả xuống bên sườn mặt côgái đầy bỡn cợt.
”Thôi nào, ở đây ai chẳng biết giao tình của hai nhà chúng ta. Anh cũng đã theo đuổi em lâu như vậy rồi, cùng với anh em cũng không tính là thiệt thòi, dù sao thì anh cũng không còn lưu lạinơi này lâu nữa. Ông già anh sớm thuyên chuyển cho anh về Thủ đô thôi.Chúng ta phát triển tình cảm càng sớm không phải sẽ có càng nhiều thờigian vui thú hay sao?”
Tên này không ngừng buông lời mời mọc, như con buôn chào bán mặt hàng chính là mình trong sự khích lệ lẫn sùng bái của mấy đứa đàn em theo sau.
Gạt phắt bàn tay không an phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-danh-thuc-em-dont-wake-me-up/3029727/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.