4h30' sáng.
Chủ Nhật.
Không cần đến chuông báo thức, trong căn phòng tối đen không một tia ánhsáng, một đôi mắt mở bừng ra, chứa đựng sự khô ráo, thanh tỉnh khônggiống như vừa trải qua một giấc mộng dài. Đôi mắt lạnh nhạt ấy dán chặtlên trần nhà chừng 5 phút, rồi thay đổi tiêu cự. Tách, bấm nút khởiđộng. Chậm rãi ngồi dậy từ trên giường, gạt đống chăn dầy cộm và gối dài chất đống bên cạnh, Lam Lâm hệt như một chiếc máy từ từ xoay người, đặt 2 chân bình ổn trên tấm thảm nhung trải trên mặt đất. Trái với tốc độchậm chạp, thao tác bước đi hết sức dứt khoát, không có nửa điểm chầnchừ hướng về phía nhà tắm, chỉ đơn giản là giống như một thước phim vềcảnh rời giường hết sức thường nhật của một người hết sức bình thườngđang được tua-thật-chậm-mà-thôi.
Sau khi tắm rửa qua loa và làmvệ sinh cá nhân, “cỗ máy” chậm mà chắc kia thong thả bước về phía bàn gỗ nhỏ đặt cạnh giá sách, vớ lấy chiếc điện thoại đang nhấp nháy đèn báocó 15 cuộc gọi nhỡ và 6 tin nhắn.
11.00pm
00.30 am
01.05 am
03.16 am
03.20 am
03.45 am
”Cỗ máy” giật giật khóe miệng, tiên liệu không sai, may sao hôm qua trướckhi lên giường đặt chế độ “im lặng”, nếu để “rung” như mọi khi thì không phải tan tành giấc ngủ quý giá hay sao. Nhanh chóng gõ tạch tạch vàomàn hình cảm ứng, soạn 1 tin nhắn hết sức ngắn gọn,
Nhanh chóng mặc vào bộ quần áo đã sửa soạn từ sớm, khoác thêm một chiếc áo gió sáng màu, quàng ba-lô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-danh-thuc-em-dont-wake-me-up/3029723/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.