Trong lúc Nguyệt Minh Lam ngủ say, hắn biến lại hình người đem người mình yêu thương, ôm vào trong lòng ánh mắt nhìn y không chớp. Lồng ngực hắn đau không thôi, phải! Có lẽ rất đau, vì đó giờ hắn không thể hiểu y đang nghĩ gì. Khi ngủ y đã trải qua những gì, mà tại sao giọt lệ kia của y lại làm hắn khó chịu như thế. Hắn khẽ hôn lên trán y và nói khẽ:
- Chỉ cần có ta, ngươi là ai, người như thế nào? Ta không quan tâm, ta chỉ quan tâm ngươi. Dù cho ngươi có chán ghét ta, có giết ta, ta cũng không oán trách ngươi. Chỉ mong ngày nào đó ngươi sẽ đón tình cảm của ta, và đôi mắt của ngươi luôn luôn có hình bóng ta là được!
Hắn ôm y, để y khóc trong màn đêm, bỗng nhiên cậu không còn cảm giác cô đơn của ngày đó, bây giờ cậu chỉ cảm thấy rất ấm ấp có lẽ là của Tiểu Kiệt!!. Nghĩ là vậy, cậu khẽ ôm chặt và hít thở đều đều lấy mùi hương dễ chịu này!, thấy y đang ngủ tự nhiên ôm hắn mạnh và siết chặt hơn. Y làm hắn lo lắng " không lẽ y bất an gì đó? Lam nhi a~ nếu thật có một ngày nào đó ngươi mở lòng với ta, ta nguyện bán linh hồn mình cho quỷ, chỉ mong đổi lấy sự yên bình và hạnh phúc mỗi ngày của ngươi. Được nhìn ngươi cười và...hzzz có lẽ chưa phải!". Lẩm bẩm mình ên trong đêm lại ôm được người hắn yêu thương! Nhưng thật khó tả cảm xúc này, cũng như có được thể xác y, mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-thuong-ta/2159853/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.