Nói xong Nguyệt Minh Lam xin phép phụ thân và nương mình đi về phòng nghỉ ngơi, nói là nghỉ ngơi nhưng cậu lại đang đứng ngoài sân. Cậu bắt đầu nhớ lại bộ pháp Phiêu Miễu, loại võ công này là võ công hỗ trợ cho vô tướng thần công: thông qua quy luật mà chuyển động, đề cao tốc độ bản thân. Loại võ công này chia ra làm 9 tầng, tăng từng tầng tốc độ di chuyển càng lại hại. Ở thế giới kia, cậu đã tăng đến tầng 4 đã là cao thủ trên thế giới, hiện tại không biết có được tính hay không?, "Mặc kệ được tính hay không cậu phải luyện tập cùng với bộ pháp Thái Cực", bộ pháp Thái Cực là loại võ công này giúp rèn luyện cơ thể ốm yếu này săn chắc, dẻo dai các xương cốt của cậu.
Trước hết cậu tập Thái cực! Chạy vòng trong sân đến 5 vòng, tập Thái Cực quyền hai lần, lại tập một ít động tác rèn luyện cơ thể cơ bản. Cứ thế trôi qua một tuần, sắc mặt cũng đã hồng hào hơn cùng với cơ thể đã khỏe mạnh hơn, không còn vẻ yếu đuối như mấy ngày trước! Thấy cơ thể đã thích ứng nghe theo sự di chuyển của cậu, cậu bắt đầu tập Phiêu Miểu, loại Phiêu Miễu này rất cần một cơ thể dẻo dai nếu không phải tập hết 1 năm cũng không có kết quả
Cứ thế, giấc sáng cậu tập Phiêu Miễu thành thục, kế tiếp cậu chạy trong sân, bất giác qua được hai tuần
- Nương! Có cần thiết phải vậy không
- Sao vậy Lam nhi, con hối hận rồi à!
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-thuong-ta/2159852/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.