Mỹ Lam nghe dì Phương nói vậy cũng chả đáp gì mà lên lầu thay đồ và lên giường ngủ, nhưng nằm thế nào cô cũng không ngủ được, trong đầu cô lúc này suy nghĩ rất nhiều thứ và phân vân có nên hay không. Bỗng cô chợt nhớ ra lúc cô đi khỏi nhà mà chưa kịp nói gì cũng chư kịp gọi lại cho ba mẹ.
Cứ thế cô lấy điện thoại và gọi điện, không chờ quá lâu điện thoại cũng có người nghe:"Alo!" Đầu dây bên kia trả lời.
"Con là Mỹ Lam đây!" Mỹ Lam nhẹ nhàng trả lời. "Ôi cái con bé này, con bị thằng đó dẫn đi chưa kịp nói với bọn ta, vậy mà cũng chả chịu gọi điện. Làm ba mẹ lo lắng muốn chết!" Bởi vì cô vừa đổi số điện thoại, cũng vừa gặp lại ba mẹ cô chưa kịp đưa số, thế nên họ không ai gọi được cho cô.
Cô trả lời cho ba mẹ đỡ lo lắng:" Con vẫn ổn, ba mẹ đừng lo con đang ở trong nhà Cảnh Sâm đây!"
Ba mẹ Mỹ Lam thở dài không thôi rồi lại nói:" Con lại chịu về đó sao? Con không sợ mọi chuyện sẽ như lúc trước sao?" Mỹ Lam im lặng một chả nói gì lát sau bị mẹ gọi tên cô mới giật mình trả lời:" À con xin lỗi lúc nãy con đi lấy đồ một lát nên không trả lời ba mẹ. Con sẽ không để mọi chuyện xảy ra như lúc trước đâu, ba mẹ đừng lo!" "Ta cũng mong vậy!" đầu dây bên kia trả lời. Ba mẹ dặn dò Mỹ Lam mấy câu rồi cũng tắt máy cho cô nghỉ ngơi.
Vì gọi điện chi ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-em-la-ke-xen-vao-cuoc-tinh-cua-anh-va-co-ay/1722143/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.