Mỹ Lam ngồi thụp xuống đất, cô bắt đầu khóc nấc. Cảnh Sâm không thể thấy bộ dạng cô lúc này, anh chỉ nghe được tiếng nấc của cô. Anh lạnh lùng nói:"Muốn khóc thì ra ngoài đừng ở đây làm hỏng bầu không khí của tôi."
Mỹ Lam nghe vậy, chạy thẳng ra ngoài. Khi thấy được Mỹ Lam đã đi xa ả Phương Chi bắt đầutỏ thái độ đúng của ả, ả nói:"Xong chưa! Mau đưa tiền cho tôi. Tôi diễn cho anh tới đây thôi!"
Nói xong ả lức xéo anh, không vì hắn ta còn tiền thì đến gặp mặt ả cũng không gặp. Sau chuyện ả cho Mỹ Lam lên giường với tên kia, ả tưởng ả có được anh. Cuối cùng, không ai biết được hắn sẽ trở thành tên đui và què.
Cảnh Sâm nhẹ giọng nhờ vả:"Em giúp anh thêm một lát đi."
Ả Phương Chi bắt đầu khó chịu, ả cầm tô cháo nóng trên bàn hất lên người anh. Ả ta chanh chua nói:"Tôi chỉ đến đây vì tiền, như c
vậy là quá thời gian của tôi rồi! Mau đưa tiền cho tôi, ở đây thêm lâu càng thêm bồ nôn."
Cảnh Sâm run rẩy tay, do cháo rất nóng hất lên người anh, cháo ở đâu cũng có. Vì trên mặt của anh có cảm giác bỏng rát. Anh đưa tay ra chỗ tủ đầu giường, mò mò tay mở tủ, anh lấy trong đó tờ chi phiếu ra đưa cho Phương Chi.
Ả ta cầm trên tay vui vẻ, không nói gì bước thảng ra ngoài. Cơ thể anh bắt đầu run rẩy, vết thương cũ lại thêm vết thương mới thật sự rất đau. Anh đưa tay mò mẫn xung quanh, anh bắt đầu kêu:"Y tá"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-em-la-ke-xen-vao-cuoc-tinh-cua-anh-va-co-ay/1722105/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.