Anh nhíu mày, lập tức sảy chân bước nhanh ra ngoài. Mặc kệ mưa vẫn đang rơi, anh đi tới nhà hàng đối diện, theo chỗ nói của vệ sĩ. Anh tới gần chỗ chậu hoa lớn bên phải, nhìn bên nhoài chắc không có ai để ý, nhưng lại gần đến thì mới thấy được.
Anh thấy dường như cô đang ngủ. Lay cô dậy, nhưng đụng vào người cô, anh nhíu mày mắng thầm" Mẹ kiếp" Từ đầu đến chân cô lạng ngắt, môi thì trắng bệch. Anh nhanh chóng tháo áo khoát của mình ra choàng vào người cô, rồi ôm chặt cô vào lòng, ôm ra.
Anh định bước tới chỗ xe của mình, đi được vài bước thì đằng sau có giọng nói chứa đầy tức giận, quát
"Cảnh Sâm, giải thích chô ta chuyện này đi!" Hứa Minh Lộc tức giận, còn Mộc Nhi đang đứng kế bên ông cầm dù che cho ông, mặt Mộc Nhi vô cùng lo lắng.
"Anh đứng im một chỗ, tay càng ôm chặt Mỹ Lam vào trong lòng, đáp:"Bây giờ đúng đây nói thì cũng không tiện lắm, với lại Lam Lam bây giờ cũng không được khỏe nên, về nhà con rồi nói sau. Nói xong anh bước một mạch tới chỗ xe.
Về tới MỘC NGỰ VIÊN
Thấy Cảnh Sâm ôm Mỹ Lam vào nhà, hai người ai cũng ướt như chuột lột. Dì Phương lo lắng chạy ra, lo lắng hỏi:"Cậu chủ, Mỹ Lam sai vậy."
"Dì đi nấu một ly gì ấm ấm cho Lam Lam đi, còn nữa nấu cho cô ấy một tô cháo nữa, nhớ nấu cháo bầm thịt nhỏ vào để cho dễ ăn." Nói xong anh bước đi lên phòng mình.
Dì Phương vẫn đứng yên tại chỗ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-em-la-ke-xen-vao-cuoc-tinh-cua-anh-va-co-ay/1722041/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.