Thịnh Diễn cũng không biết bản thân đã bị gán cho tội danh 'Dụ dỗ nhân viên chấp pháp bằng lời nói.' đáng thẹn, chỉ nhìn thân ảnh đĩnh đạc trong trẻo dưới ánh đèn đường, cảm thấy người này thật là không biết xấu hổ.
Ngoại trừ đám nữ sinh có gu thẩm mỹ cực đoạn theo chủ nghĩa đẹp trai là nhất trong trường học, thì ai mà thèm ưu ái hắn chứ?
Cơ mà tại sao hắn lại đứng ở đây?
Cứ như là hắn biết cậu muốn trốn học ý.
Vị trí còn canh chuẩn như vậy nữa.
Thịnh Diễn nghiêng đầu nhìn về phía hai thằng bạn có đầu óc không mấy thông minh đang đứng bên trong tường.
Chu Bằng và Cẩu Du đứng bên trong vội vàng lắc đầu, chứng tỏ rằng bản thân không phải nội gián.
Đoán chừng là cả hai cũng không có lá gan để làm vậy.
Thịnh Diễn thu hồi ánh mắt, nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi đầu tường.
Điểm hạ cánh gần hơn dự tính lúc trước một ít, đúng lúc rơi ngay trước mặt Tần Tử Quy, sau đó làm trò trước mặt Tần Tử Quy, khom lưng nhặt cặp lên, quay đầu rời đi, ngay cả một ánh mắt dư thừa cũng chẳng để lại cho hắn.
Ý muốn khiêu khích miệt thị rất rõ ràng.
Dường như Tần Tử Quy cũng đã quen với thái độ này của cậu, vẻ mặt không hề biến hóa, ngòi bút cử động, giọng điệu nhạt nhẽo: "Thịnh Diễn lớp 11-6, vô cớ trốn học, trèo tường ra khỏi trường, trừ năm điểm hạnh kiểm."
Điểm hạnh kiểm thích trừ thì cứ trừ.
Thịnh Diễn trước giờ chưa từng để ý, vẫn không thèm quay đầu lại.
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-quan-chuyen-cua-toi/221407/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.