Sao lại hôm trộm tôi sao lại làm ra cái chuyện như vậy!
“Trường An Ý” kết thúc thật hoàn mỹ.
Lộ Thức Thanh bị Dung Tự trêu chọc phải tránh đi, vừa kết thúc là cậu đã ôm tay Châu Phó chạy như khỏi cứ như có sói đuổi theo phía sau vậy.
Một đêm mà Đậu Trạc đã suýt cười bao lần, y ngồi bên ghế phó lái, cầm lòng không đậu mà hỏi Dung Tự: “Ông không sợ dọa Thức Thanh chạy mất dạng luôn à?!”
“Không đâu.” Dung Tự nói ngay, “Ông đừng đưa ra đề nghị cho tôi nữa, trừ bỏ ảnh hướng tới chuyện tôi phát huy thì chả được tích sự gì cả.”
Chắc là Đậu Trạc đã quen cảnh tên kia qua cầu rút ván, y cũng chẳng im lặng: “Sau tết dương thì Thức Thanh sẽ vào đoàn, tới chừng đó quay là hết 3 tháng. Dù ông có thủ đoạn cỡ nào đi nữa mà không gặp mặt lấy đâu ra đất dụng võ.”
Dung Tự chuẩn bị đầy đủ lắm: “Yên tâm, tôi hỏi bên đạo diễn “Ba đồng tiền” rồi, bọn họ lấy bối cảnh ở Xuyên Thành, gần nhà tôi lắm. Đúng lúc cuối năm không có nhiều thông cáo, năm nay tôi còn về nhà ăn Tết được.”
Đậu Trạc: “...”
Bảo sao Dung Tự ung dung thế, hóa ra là đã ủ mưu từ trước.
“Nếu đã thấy đề nghị của bọn này vô dụng thì mắc gì ông còn giữ cái nhóm chat đó lại?” Đậu Trạc hết chịu nổi ngày nào Dung Tự cũng phát biểu ngâu ngâu dụ tương tác vô nhóm từ sáng tới tối.
Dung Tự lười nhác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-hoc-hu/3508986/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.