Hẹn ước ba năm đến hạn, ôm nhau chết chùm thôi! 
Cứ mỗi 5 phút, Lộ Thức Thanh lại mở cửa nhìn qua phòng 1501 nằm chéo phía đối diện. 
Cứ như vậy mấy lượt, cậu lại cảm thấy hành động này không thích hợp lắm. Vò đầu bứt tai cả buổi trời, cuối cùng cậu quyết định vẫn nên lấy hộp sơ cứu nhỏ về. 
Chỉ là khi cậu mở cửa phòng lần nữa, hộp sơ cứu nhỏ ở cửa phòng 1501 đã không thấy đâu cả. 
Lộ Thức Thanh: “...” 
Vừa thấp thỏm vừa mừng rỡ. 
Hơn nửa tiếng sau, Châu Phó xách túi cơm trở về, Lộ Thức Thanh đang vùi mặt xuống sô pha giả chết. 
“Anh không biết cậu nói nhà nào nên mua hết mấy món có tiếng ngon của 2 nhà về.” Châu Phó bày biện đồ ăn ra, gọi vậy tới ăn, “Tạ tổng đã bắt đầu tuyển trợ lý cho cậu, về sau anh không ở bên cạnh…” 
Nghe tới đây, Lộ Thức Thanh vọt dậy, sốt ruột kêu: “Không cần trợ lý đâu.” 
Cậu tốn hết nửa năm, không dễ gì mới quen được với Châu Phó, cậu không muốn bồi dưỡng tình cảm với người lạ thêm lần nữa đâu. 
“Cái này cậu đi mà nói với Tạ tổng.” Châu Phó trợn trắng, “Anh cũng đâu thể theo sát cậu 24/7 đâu, nếu lại giống hôm nay, có người nhân lúc anh đi vắng mà bắt nạt cậu thì sao.” 
Lộ Thức Thanh vội chống chế: “Không có ai bắt nạt em, với cả đợi diễn không phải bình thường lắm sao? Dung Tự trả lời phỏng vấn có nói hóa trang chờ diễn ở đoàn phim vài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-hoc-hu/3332144/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.