Bà Thẩm nhanh chóng đi đến chỗ Lục Sở Uyên sau đó bà ta quỳ gối xuống chưa để bà ta nói gì thì anh đã lập tức ra hiệu cho thuộc hạ mang số tiền đến, tên thuộc hạ đó ném cọc tiền xuống dưới thấy vậy bà ta nhanh chóng nhặt lên.
- Cảm ơn cậu Lục...cảm ơn cậu rất nhiều...
Sau đó bà ta định đi nhưng nào ngờ bị Lục Sở Uyên lạnh giọng gọi lại.
- Khoan đã, bà định như vậy mà đi à? Khoảng nợ mà bà nợ tôi bà không nghĩ đến sẽ trả cho tôi hay sao? cứ đơn giản mượn tiền xong bỏ đi như thế sao
Lục Sở Uyên nhẹ nhàng lắc nhẹ ly rượu trên tay ánh mắt sát khí nhìn vào ly rượu, nhìn anh bây giờ thật sự rất đáng sợ khiến cho bà Thẩm lạnh cả sống lưng đến nỗi mất hết dũng khí để đối diện.
- Chuyện...chuyện này...nhưng mà cậu Lục à tôi thật sự rất cần số tiền này để trả nợ cho người ta..nếu không tôi sẽ chết mất...
- Tôi không quan tâm bà mượn tiền với lý do gì nhưng bà hãy nghe cho rõ, bà tuyệt đối đừng làm phiền đến Thẩm Viên Hân
Bà ta nhất thời câm nín, rốt cuộc thì con gái bà ta có dính dáng gì với cái tên Lục Sở Uyên này? Nhưng nếu không làm phiền Thẩm Viên Hân thì bà làm sao có tiền để đến nơi này đây, trong lòng bà ta không ngừng phân vân chỉ có cô mới có thể cho tiền bà ta. Nhìn thấy trong ánh mắt do dự của bà ta Lục Sở Uyên lạnh lùng đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-dong-vao-thu-ky-cua-toi/3389914/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.