An Vương nghe vậy liền buông thõng một câu:
- Hừm.. so với việc nàng cùng ai đó thưởng trăng, hẹn thề... cái gì mà cả đời... Thì ta đúng là rất rảnh rỗi!
Thời Nghi nghe vậy thần tình liền trở nên hoảng hốt:
- Gì? Đừng nói là ngươi nghe thấy hết nhá?
- Không thì sao...?
An Vương vừa nói vừa nhàn nhạt cười. Thế mà nụ cười tùy ý, nho nhã kia lại khiến cô toàn thân kịch liệt run rẩy. Nụ cười mang theo cả sự buốt giá như băng trên núi tuyết, lạnh đến gai người. Từng câu từng chữ cứ như là châm bạc, từng chút, từng chút cắm sâu vào da thịt. Một thứ sát khí vô hình khiến cô ý thức được nguy hiểm mà lùi lại.'' Hắn đang nổi cáu, đang giận dữ, chỉ là đang cô kiềm chế để không bộc phát. Nhưng mà.. Vì sao hắn phải giận? ". Có thể là vì cô ở bên cạnh Bát Vương, hay là vì cô có tư tình với ngài ấy? . truyện kiếm hiệp hay
Một khắc này, cô liền không hiểu tại sao bản thân mình cảm thấy có lỗi. Ví như...ví như cô vụng trộm mà bị người ta bắt được. Cũng giống như cô phụ bạc hắn. Nhưng mà vì sao lại có cảm giác này? Sở dĩ cô và hắn... cũng không phải quan hệ đó. Nếu cô thực sự đến với Bát Vương cũng là điều hoàn toàn có thể. Nhưng mà sao vẫn cảm thấy có lỗi...
Thời Nghi tiếp tục lùi về sau, cố gắng lẩn tránh cái ánh mắt chết người đó của An Vương. Có điều Định Luân lại không có ý dừng lại, từng bước từng bước áp sát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-choc-nham-cong-chua/621596/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.