Không biết từ đâu bay đến những cánh bướm đủ màu nhẹ nhàng điểm lên những đóa hoa rực rỡ kia. Dưới chân họ, cỏ non xanh tận chân trời, cả mặt đất như trải thêm một tấm thảm xanh mướt. Cảnh tượng như lạc vào chốn bồng lại thiên cảnh. Đặc biệt, trung tâm của khu vườn này đổ dồn vào căn nhà lợp bằng gỗ lim đỏ. Một căn nhà nhỏ ba gian mà chắc chắn. Tuy đơn sơ nhưng kết cấu thống nhất, tinh xảo lại mộc mạc. Phải chăng là ngôi nhà dành cho những bậc ẩn sĩ thích những thú vui tao nhã, tránh những vướn bận trần thế mà tìm đến? Ở một nơi ồn ào náo nhiệt như Kinh Thành, đặc biệt là nơi quyền uy bậc nhất như An Vương phủ lại có khung cảnh thoát tục thế này đúng là lạ lùng. Đến Thời Nghi cũng đắm chìm trong cảnh mộng không thể rời mắt.
- Đến rồi.
Thanh âm của Định Luân vang lên phá vỡ những mỹ cảnh trước mắt. " Cảnh dù có đẹp đến đâu, ở cùng với tên ác ma này cũng không thể nào đẹp được. Giống như cái khí tức lạnh lẽo của hắn là cho cỏ héo hoa úa vậy. Đúng là...!". Cô nghĩ bụng, vẻ tức tối.
- Nếu đã đến nơi, vậy thì ngài thả ta xuống được rồi chứ?
- Được.
Dứt lời, Đinh Luân nhẹ nhàng buông tay khiến cô lơ lửng trên không rồi ngã "bịch" xuống. Đi cùng với tiếng ngã là tiếng kêu thảm thương:
- Aiza...! Đau chết ta rồi! An Định Luân ngươi tính mưu hại bổn công chúa sao?
- Định Luân không dám.
- Ta thấy là ngươi dám đấy, có việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-choc-nham-cong-chua/621581/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.