Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Quyá»n 3 - Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70
Chương sau
Edit: Tiêu Dao Tá» â Tôi á» trong xe chá» anh, anh Äi má»t mình Äi.â Trữ Triêu Ca nói vá»i An Dương bên ngoà i cá»a xe. â Cáºu có thá» yên tâm sao? Äá» tôi má»t mình Äi gặp cáºu ấy? Cáºu không sợâ¦â¦â Hạ thấp ngưá»i xuá»ng, An Dương nói vá»i ngưá»i Äằng sau cá»a kÃnh xe. â Không sao cả, anh muá»n là m gì thì cứ là m. Nhưng, sau Äó tá»± mình nghÄ© cách mà vá», tôi không Äá»nh Äến Äón anh Äâu.â CÅ©ng chẳng nhìn ngưá»i kia lấy má»t lần, Trữ Triêu Ca Äem áo khoác ngoà i vứt ra Äằng sau, nhắm mắt lại quay Äi. â Triêu Ca, vì cái gì tôi cà ng ngà y cà ng cảm thấy cáºu Äáng yêu?â An Dương báºt cưá»i má»t tiếng. â Chá» tôi, tôi rất nhanh sẽ trá» vá».â Nếu nói giữa cáºu và An Dương trong thá»i gian nà y có biến hóa gì Äó, thì chÃnh là bá»n há» Äã không còn là quan há» cấp trên cấp dưá»i nữa, mặc ká» quyết Äá»nh viá»c gì, An Dương trưá»c khi là m Äá»u nói cho cáºu biết, hoà n toà n không giá»ng trưá»c kia, lá»i nói cá»§a An Dương chÃnh là má»nh lá»nh, cáºu vá»n không thá» trái lại má»nh lá»nh cá»§a anh. â¦â¦ â Nhược Triá»t.â Nếu nói tâm tình vừa nãy giá»ng như má»t ngà y trá»i trong nắng Äẹp, thì bây giá» lại âm u Äầy mây Äen. Ãn Nhược Triá»t vá»n Äã gầy hiá»n tại nhìn thấy không khá»i có cảm giác cáºu sẽ bá» gió thá»i bay. Lúc nà y, anh không khá»i cảm thán, trá»i cao vì cái gì nhất Äá»nh phải tra tấn bá»n há» Äến váºy? Vì cái gì nhất Äá»nh muá»n bá»n há» phải tách ra? â An Dương, tại sao lại Äá»t nhiên Äến váºy?â Nụ cưá»i cá»§a cáºu cÅ©ng không còn giá»ng trưá»c Äây, lúc nà o cÅ©ng như mang theo ánh mặt trá»i, vô cùng sáng lạng. â Cáºu có biết hôm nay là ngà y gì không?â An Dương cẩn tháºn há»i, hôm nay là ngà y Lạc DÄ© Mạt kết hôn. â Không biết a, nhưng nhìn anh Än mặc trang trá»ng như váºy, chắc không phải anh muá»n ra nưá»c ngoà i luôn không vá» nữa chứ?â Gãi gãi Äầu, Äây là Äiá»u duy nhất cáºu có thá» nghÄ© ra. â ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải.â An Dương cưá»i lắc Äầu, xem ra, cáºu ấy vẫn không biết gì cả, có lẽ như váºy là tá»t nhất.â Nhược Triá»t, cáºu tháºt sá»± không biết hôm nay là ngà y gì sao?â â Äừng rà o trưá»c Äón sau nữa, nói cho tôi biết Äi.â â Hôm nay, ta nghÄ© là ngà y cá»§a cáºu Äấy.â Tiếng cưá»i sang sảng cá»§a An Dương chá» Äá»i lại má»t cái xem thưá»ng cá»§a cáºu. â Äúng là má»t ngà y may mắn a.â Ãm thanh không há» tức giáºn nói, cáºu chẳng còn tâm tình mà cùng ngưá»i ta nói giỡn nữa. â Nhược Triá»t.â Thu lại nụ cưá»i, An Dương Äi Äến bên cạnh cáºu, nhẹ nhà ng xoa lên hai má gầy yếu cá»§a cáºu.â Cáºu tháºt sá»± sá»ng tá»t chứ?â Quay Äầu rá»i Äi Äôi tay cá»§a An Dương, Ãn Nhược Triá»t tá»±a lưng và o tưá»ng.â Ngà y xuân rất nhanh sẽ trôi qua thôi, An Dương, tôi thá»±c sá»± hy vá»ng anh có thá» tìm ÄÆ°á»£c má»t ngưá»i chá» thuá»c vá» anh, nghÄ© lại má»i thấy, kì tháºt ngưá»i Äau khá» nhất là anh má»i Äúng.â â Äá» ngá»c, Äừng có mà dạy khôn ngưá»i khác.â Dù sao, ngưá»i trưá»c mắt cÅ©ng từng là ngưá»i mà anh Äã từng Äem lòng ái má», nhưng nhìn bá» dáng cá»§a cáºu bây giá», ngoại trừ nói tháºt, anh tháºt sá»± không còn biá»n pháp nà o. â An Dương, nói cho tôi biết, hôm nay anh vì cái gì mà lại Äến Äây?â â Không có gì, Äã sá»m biết không thá» lừa ÄÆ°á»£c cáºuâ¦â¦â â¦â¦ Trên ÄÆ°á»ng trá» vá», An Dương má»t câu cÅ©ng chưa nói. 1 giá» sáng, bá»n há» rá»t cục trá» vá» nhà An Dương. Theo thói quen, An Dương vừa và o cá»a liá»n cá»i luôn tây trang Äắt tiá»n vứt trên mặt Äất, cá»i hết cúc hai bên cá» tay, ná»i lá»ng cà vạt trên cá», ngá»i phá»ch xuá»ng sô pha. â Tại sao ngà y nà o tôi cÅ©ng phải giúp anh nhặt quần áo váºy? Tôi cÅ©ng không phải bảo mẫu cá»§a anh.â Vừa oán thán, vừa Äem quần áo xoắn và o nhau cẩu thả cá»§a anh giÅ© ra rá»i Äặt xuá»ng cẩn tháºn. â CÆ¡m tá»i cÅ©ng chưa Än, cáºu có Äói không?â Vá» Äến nhà , ngoại trừ cảm giác thoải mái thì chÃnh là Äói, An Dương xoa xoa bụng, há»i Trữ Triêu Ca. Trợn mắt nhìn ngưá»i kia, rá»t cục vẫn nháºn má»nh chạy Äến phòng bếp úp má»t bát mì rá»i Äặt trưá»c mặt An Dương.â Trong nhà anh lâu rá»i chẳng có tà Äá» Än nà o cả, Äá»i phó Än mấy cái nà y váºy. Bằng không ngà y mai tôi Äi mấy thứ cho và o tá»§ lạnh phòng váºy.â Tuy mì Än liá»n quả tháºt rất khó Än, nhưng vẫn miá»
n cưỡng có thá» hạ bá»t cÆ¡n Äói, Äem cái bát kéo Äến trưá»c mặt mình, An Dương nhấc lên lông mi há»i: â Cáºu vá»i tôi chẳng ai biết nấu Än cả, cáºu có mua Äá» Än thì có tác dụng gì?â Không muá»n nói chuyá»n nữa, Trữ Triêu Ca im lặng kéo phần cá»§a mình Äến trưá»c mặt, Än. Tuy rằng mì Än liá»n no chẳng ÄÆ°á»£c bao lâu, nhưng cÅ©ng có thá» cầm cá»± ÄÆ°á»£c Äến sáng mai. Nuá»t và o miếng mì cuá»i cùng, Trữ Triêu Ca cầm lấy quần áo trên sô pha nói vá»i An Dương: â Tôi mặc ká» anh, anh tá»± mình thu dá»n rá»i Äi ngá»§ Äi, tôi phải vá».â â Từ từ!â Vá»i và ng nhấc ngưá»i lên, An Dương kéo lại cái ngưá»i sắp ra khá»i cá»a kia.â Triêu Ca, Äêm nay Äừng Äi, á» lại vá»i tôi.â Tháºt mạnh mà hÃt má»t hÆ¡i, bá»n há» cÅ©ng không còn là trẻ con nữa, cáºu Trữ Triêu Ca ÄÆ°Æ¡ng nhiên biết An Dương nói váºy là có ý gì. Trong nhà An Dương cÅ©ng có phòng riêng cho cáºu, má»i lần là m viá»c quá muá»n An Dương cÅ©ng nói cáºu á» lại, nhưng là , lần nà y không giá»ng, cáºu biết, nếu cáºu á» lại thì sẽ phát sinh cái gìâ¦â¦ Äá»i diá»n vá»i Äôi mắt thâm thúy kia cá»§a An Dương, không há» chân chừ, Trữ Triêu Ca chá» nói ÄÆ¡n giản má»t chữ: â ÄÆ°á»£c.â ===========
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Quyá»n 3 - Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70
Chương sau