Nguyên tác: Lạc Dận.
Edit: Averine.
"Triêu Ca, chúng ta đến nhà Nhược Triệt."
Trữ Triêu Ca không nói gì, bẻ lái hướng về phía đường tới nhà Ân Nhược Triệt.
An Dương vươn vai, sửa lại chỗ ngồi. "Nói mới nhớ, hôn thê của Lạc Dĩ Mạt có tiêu chuẩn làm hiền thê lương mẫu (vợ hiền mẹ tốt) đấy."
"Phí quá, nghe nói cô ta cũng bị bắt buộc. Phụ nữ lúc nào cũng vậy, ban đầu là thế chứ lúc sau cũng toàn tâm toàn ý với chồng thôi."
"Triêu Ca, trong lòng cậu có đau không?" An Dương nhìn chằm chằm Triêu Ca đang lái xe, dường như trên mặt hắn đang có biểu cảm giống Dĩ Mạt.
Cảm nhận được hơi thở của An Dương gần cổ, theo bản năng Trữ Triêu Ca tránh ra. Ngày ấy An Dương yêu cầu thử kết giao, ngoại trừ nụ hôn đó, bọn họ không còn làm gì khác. Bây giờ anh nhắc lại hắn có hơi bất ngờ. "Tôi đang lái xe, anh ngồi đàng hoàng đi. "
"Triêu Ca, chẳng lẽ cậu không muốn tôi chạm vào cậu à?"
Trữ Triêu Ca run lên, thiếu chút nữa tông vào xe bên cạnh. Hắn không biết biểu cảm trên mặt mình như thế nào, giả vờ tức giận nói: "An Dương, ngài muốn chúng ta bị tai nạn chết trên con đường này à?"
Thấy hắn lúng túng, An Dương nhún vai dựa vào cửa xe, nhưng ánh mắt thuỷ chung vẫn chưa rời khuôn mặt của Triêu Ca.
Bọn họ không ai nói một lời lại càng làm cho không khí thêm quỷ dị. Trữ Triêu Ca nhịn không được định mở miệng, nhưng An Dương đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-chay-lao-su/2846194/quyen-3-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.