Nguyên tác: Lạc Dận.
Edit: Averine.
An Dương đem Trữ Triêu Ca lên xe, cởi chiếc áo dính máu rồi nhanh chóng quấn khăn cho hắn, tuy rằng đã là mùa xuân, nhưng khí hậu rất lạnh không thể chủ quan.
Chỗ ngồi không được thoải mái cho lắm, hắn muốn dựa vào lưng ghế, Trữ Triêu Ca mở miệng nói: "Tôi muốn ngồi."
"Được." An Dương giúp hắn sửa lại tư thế ngồi thoải mái hơn, sau đó anh ngồi vào buồng lái, khởi động xe.
Tuy máu trên mặt đã được An Dương chùi sạch sẽ, nhưng hắn vẫn ngửi được mùi máu xộc vào mũi hắn.
"Anh, tại sao lại cứu tôi?" Đi được một đoạn, Trữ Triêu Ca rốt cục nhịn không được hỏi.
"Vì sao tôi lại không nên cứu cậu?" Trong thanh âm An Dương có chút tò mò.
"Tôi là sát thủ, lại bị người ta......" Dựa đầu vào cửa kính, bên ngoài cảnh sắc chạy như bay, trong lòng Trữ Triêu Ca vô cùng bối rối.
"Sát thủ, đúng vậy, tôi quên mất, Triêu Ca là sát thủ cơ mà!" An Dương thu nắm tay đặt bên miệng, khóe miệng khơi mào thành đường cong xinh đẹp, anh quay đầu nhìn cậu trai, liếc mắt một cái. "Thời gian qua thật mau a, tôi vẫn còn nhớ như in ngày đó, Dạ Đại đột nhiên gọi tôi đến, tuyên bố giao ngân hàng tư nhân cho tôi. Mọi người đều sợ tôi, chỉ có cậu là căm hận tôi, ánh mắt như muốn băm tôi thành từng mảnh. Sau đó tôi mới biết, cậu thiếu niên ngây ngô kia là một trong bốn sát thủ do Dạ Đại huấn luyện, thật sự là không thể trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-chay-lao-su/2846185/quyen-3-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.