Những ngày ở nhà thật thoải mái, nhưng cũng có chút buồn chán.
Nháy mắt một cái, thị trấn cổ kính đã vui vẻ đón chào năm mới.
Cũng như mọi gia đình khác ở đây, Ân gia cũng đã háo hức chuẩn bị từ lâu.
“Con trai à, mau cưới một cô vợ xinh đẹp về cho mẹ đi. Mẹ không muốn ăn mấy cái sủi cảo xấu xí của con nữa đâu!” Bà Ân vừa nhai sủi cảo vừa oán giận.
“Nếu mẹ không thích ăn thì đừng ăn nữa!” Ân Nhược Triệt thấy bứt rứt chết đi được, lần nào về cũng bị hối thúc.
“Thứ con trai máu lạnh!” Bà Ân vừa giả khóc, vừa lấy bánh trây lên mặt con trai mình.
“Mẹ, mẹ tưởng mẹ chỉ mới 18 sao?” Ân Nhược Triệt thở dài lau mặt.
“Trước mặt cha con, mẹ lúc nào cũng 18 đấy, thế nào?!” Bà Ân vừa thấy ông xã yêu quý của mình đi tới liền chạy ra ôm chặt lấy tay chồng, cố ý nói lớn. Ông Ân cưng chiều khẽ lắc đầu.
“Ông xã ông xã! Ông mau dạy dỗ lại đứa con xấu xa này đi. Nó đã 25 rồi, người ta chỉ muốn có một đứa cháu kháu khỉnh mà nó cũng không cho!” Bà Ân vừa nhõng nhẽo lắc tay chồng, vừa quay sang đứa con hư hỏng làm mặt quỷ.
“Mẹ con nói không sai, con cũng nên lo lắng chuyện hôn nhân đi.” Ông Ân nói, giọng điệu như bị bức ép.
“Con biết rồi ạ” Ân Nhược Triệt ngoan ngoãn gật đầu.
“A! Hồi chuông năm mới sắp vang lên rồi!” Bà Ân đột nhiên hét ầm lên, bà vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-chay-lao-su/2846030/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.