Sáng sớm. Không biết đã là tia nắng thứ bao nhiêu rọi qua tấm rèm cửa quên kéo đêm trước, uể oái chạm vào chiếc giường ngỗn ngang phía bên trong gian phòng.
Lạc Dĩ Mạt ngáp dài ngồi dậy, tấm chăn trượt nhẹ xuống bụng hắn.
Hắn dụi dụi mắt, chợt nhận ra ngoài tấm chăn là đôi chân thon dài hơi co lại của ai đó, khẽ nghiêng đầu, hắn ngắm nhìn thân thể còn đang say ngủ bên cạnh mình.
Lạc Dĩ Mạt một lần nữa thầm khen ngợi trong lòng: Quả là một tấm lưng khiến kẻ khác phải ngẩn ngơ mê mẫn!
Không hiểu sao đêm hắn lại có thể hành động thô lỗ như vậy với anh. Lạc Dĩ Mạt đặt tay lên môi mình, nhẹ nhàng bật cười.
Đột nhiên, trong đầu nghĩ đến một việc, Lạc Dĩ Mạt nhíu nhíu mày, kéo tấm chăn trên cơ thể cả hai ra, cúi xuống quan sát. Tấm chăn vì thế cũng vô tình rơi tuột xuống sàn nhà.
Lạc Dĩ Mạt chậm rãi tiếp cận nửa thân dưới của Ân Nhược Triệt. Dùng hai ngón tay dài tách ra hai bên, liền nhìn thấy cái hang nhỏ được hắn đặc biệt âu yếm đêm qua. Lạc Dĩ Mạt nghiêm túc quan sát.
Cũng được! Chỉ có một chút...... Ách...... Không phải là một chút, phải nói là đã sưng tấy lên rồi.Tuy nhiên...... Dường như không bị thương nặng lắm.
Lạc Dĩ Mạt yên tâm thở hắt ra, ngón tay vô tình khẽ động.
Giấc ngủ của Ân Nhược Triệt bị hành động đó làm cho bất an. Anh lúc đầu chỉ hơi xoay người một chút. Nhưng sự nhột nhạt bên dưới vẫn còn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-chay-lao-su/2846016/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.