Lạc Dĩ Mạt nhanh chóng rút vật ở sâu trong cơ thể anh ra, buông bàn tay đang kiềm hãm thân dưới, bằng một động tác đem phần hạ thể căng cứng đẩy vào bên trong. Ân Nhược Triệt nức nở một tiếng, dòng chất lỏng bị kiềm ném cuối cùng cũng có thể phóng thích ra ngoài, sau cùng, bắn lên bụng của cả hai.
Cao trào qua đi, viền mắt của Ân Nhược Triệt chìm trong màu đỏ uất ức.
Lạc Dĩ Mạt điên cuồng ngấu nghiến môi anh. Thân dưới từng chút một, từng chút một tiến vào.
Lúc môi rời môi, khóe miệng của Ân Nhược Triệt vẫn còn hé mở, để mặc dòng nước bọt ứa ra từ mép môi sưng đỏ quyến rũ. Cảnh tượng trước mắt kích thích thị giác, thị giác lại nhiệt tình kích thích thứ bên dưới Lạc Dĩ Mạt, khiến nó thêm ngẩng cao đầu đầy phấn khích.
“Thầy, la lên cho em nghe.” Lạc Dĩ Mạt yêu cầu trong nhịp thở hổn hển.
Ân Nhược Triệt lắc đầu nguầy nguậy. Tuy rằng bây giờ thân thể đã rã rời, nhưng sâu trong não bộ vẫn còn chút lý trí. Anh từ đầu đã thề nhất định không kêu than nửa lời, nhất định sẽ không thỏa mãn ham muốn của tên ác ma này.
Hoàn toàn không xem sự phản khán nhỏ bé trước mắt ra gì, vẫn để yên hung khí trong anh, thô bạo cầm vai lật úp người anh lại, khiến tấm lưng xinh đẹp quay về phía hắn, một mặt mãnh mẽ đâm sâu, một mặt xoa nắn cặp mông mềm mịn của anh.
“...... A...... A... A a... A a... A......” Ân Nhược Triệt không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-chay-lao-su/2846012/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.