Từ ngày hôm đó trở đi nàng không còn gặp lại ả phù thủy trong giấc mơ ấy nữa, nhưng tại sao giấc mộng dâm đãng gợi tình này lại ngày càng trở nên chân thật thế kia.
Tư thế trong mơ, động tác đẩy đưa vồ vập ấy, và cả tiếng thở hổn hển trầm thấp cứ vang mãi bên tai …
Bạch Mộc cong ngón chân, đưa hai tay lên ôm lấy đầu rồi cúi xuống để che đi đôi má ửng hồng của mình.
Ngay cả món tráng miệng đẹp đẽ được đặt ngay trước mặt nàng mà nàng cũng không hay.
Lúc Bạch Mộc ngẩng đầu lên thì mới phát hiện ra Charles đã quan sát nàng hồi lâu, anh nhìn vẻ ửng hồng nhàn nhạt trên mặt nàng, đưa tay đến đặt mu bàn tay to lạnh lẽo của mình lên trán nàng, tự nói: “Bệnh à, đâu có nóng đâu.”
“Tôi không bị gì hết.” Bạch Mộc vội vàng kéo bàn tay ấy xuống, nàng cố gắng hết sức gạt bỏ những hình ảnh dâm mỹ kia ra khỏi đầu mình: “Làm phiền anh rồi, anh bận như thế…”
“Có gì đâu, với lại cô mời khách mà, tôi không đến thì không đúng lắm.” Anh mỉm cười bắt đầu ăn món tráng miệng, hồi sau bỗng hơi lơ đễnh.
Chiếc nĩa chọc vào ổ bánh kem đảo đảo, hình như anh ta đang do dự chuyện gì đó.
Bạch Mộc thấy trên mặt anh xuất hiện một biểu cảm rất hiếm thấy… hình như là ngại ngùng nhỉ?
Nhắc mới nhớ, mấy ngày trước thỉnh thoảng Bạch Mộc cũng thấy anh bày ra dáng vẻ như thế. Nàng không biết dùng từ đó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-can-em-ma/3122215/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.