Cô nhẹ nhàng chớp mắt, chậm rãi nhìn xung quanh, và phát hiện rằng căn phòng mà cô đang ngủ lúc này hoàn toàn khác với bên biệt thự Vận Hà, ở bên biệt thự Vận Hà cho cảm giác lạnh lẽo và cứng nhắc, còn nơi đây theo phong cách Bắc Âu mà cô thích.
Những vật trang trí lớn nhỏ trong phòng đều theo phong cách mà cô thích, rèm cửa ban công cách đó không xa cũng là màu hồng khói nhạt mà gần đây cô đặc biệt thích, gió thổi bay phất phơ, trông thật đẹp mắt.
Trong không khí hình như thoang thoảng mùi tinh dầu.
Thoải mái dễ chịu.
Đây là cảm nhận đầu tiên của Tang Nhược.
Kìm lòng không được, khóe môi bất giác cong lên, nụ cười nhẹ nở ra lan tỏa từ giữa khoé mắt với hàng chân mày.
Sau khi chiêm ngưỡng phòng ngủ xong, cô thả lỏng ngồi tựa lưng vào gối một lát, lúc cô định rời giường, khóe mắt vô tình lướt qua thấy tờ giấy nhắn để lại trên điện thoại ở tủ đầu giường.
【Quần áo anh để ở phòng thay đồ. 】Chữ viết của anh như nước chảy mây trôi, ký tên là Tây Tây của em, chữ ký kiểu này là anh đã học theo cô.
Ý cười trong khóe mắt của Tang Nhược càng đậm hơn.
Cô xốc chăn lên, hai chân chậm rãi giẫm lên thảm lông, nhưng mà thật sự là lần nào cũng vì hoan ái quá mức phóng túng nên hai chân đều vô lực bủn rủn, chút xíu nữa là ngã xuống.
“Cầm thú.” Sắc đỏ ửng khả nghi lan khắp khuôn mặt, cô nhỏ giọng lầm bầm vài câu, sau đó hít sâu cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-buong-tay-anh/906818/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.