\#95
Tôi là Linh Đan, tôi được ba mẹ cưng chiều ngay từ khi còn nhỏ. Ba nói tôi chính là công chúa của họ. Cuộc sống hạnh phúc bên gia đình tưởng chừng là mãi mãi cho đến khi mẹ tôi mất vì tai nạn giao thông. Tôi là người chứng kiến toàn bộ sự việc. Kiều Thiên Nhi, tôi nhớ gương mặt, nhớ cái tên này rồi.
Đem lòng căm hận suốt nhiều tháng, tôi bỏ qua cơ hội du học, cố gắng thi vào trường của cậu ta, chọn vào cùng một lớp. Gương mặt xinh đẹp đó khiến tôi phát ghét, lúc nào cũng tỏ ra cao ngạo, lạnh lùng, tưởng mình là trung tâm vũ trụ.
Tôi khá là vui, vì trong lớp không phải mình tôi là người ghét Thiên Nhi. Cũng đúng thôi, tính cách của cậu ấy ai mà chẳng ghét.
Tôi tìm cách tiếp cận Thiên Nhi rất nhiều lần nhưng cậu ta rất khó gần, chưa một lần chú ý đến tôi, lúc nào cũng chỉ biết đến sách vở với công việc của lớp.
Thiên Nhi xinh lắm, đường cong cũng rất chuẩn, học vô cùng giỏi, lại là con nhà giàu thế mà chẳng ai thích cậu ta cả. Các bạn nam nói rằng Thiên Nhi rất khó tiếp cận, họ căn bản không với tới được.
Cho đến tận năm hai, lớp có địp đi chơi tôi mới có thể dần kết thân với cậu ấy. Có những lúc tôi tự hỏi sao mình hết ghét Thiên Nhi rồi? Rồi tôi lại xua đi, đinh ninh rằng tôi rất căm hận cậu ấy. Tôi biết được quan hệ của Thiên Vương và Thiên Nhi. Tôi rất giỏi về máy tính. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-anh/2914061/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.